31/1/12

Những điều đã rất lâu chưa làm




 


. Lang thang dưới mưa. 
. Viết một bài thơ, một truyện ngắn. 
. Đọc một cuốn sách trên 1500 trang. 
. Mua một đĩa nhạc pop từ thời còn Westlife. 
. Yêu cầu một bài hát qua radio. 
. Hôn một người, vì cảm mến, không phải vì là người yêu. 
. Đội mũ tán rộng, thả tóc dài bay bay... 
. Tự may một chiếc áo. 
. Khóc, thật to trước mặt ai đó. 

Viết khi đang ngồi ngẩn người ngắm cơn mưa phố núi. Tự hỏi mình đã đánh mất những điều phía trên ở đâu rồi...






30/1/12

Phiêu du









Sợ gì nữa những chuyến du hành,

khi chúng ta rồi cũng sẽ trở về bên nhau...










28/1/12

=.='



1. Tôi không thể nghe nổi cái bài Cám ơn tình yêu (bài này đâu như do cái cô Uyên Linh hát thì phải). Thỉnh thoảng đi karaoke mà phải nghe đứa nào hát là tôi phát khiếp cả người.


2. Tôi ghét cay ghét đắng món măng tươi. Trừ thịt chó nấu măng (ăn được ít), còn thì ghét tất tần tật các thể loại măng xào, măng kho, măng hầm, và bất kỳ kiểu chế biến măng nào khác.


3. Nếu định đi ra ngoài, tôi luôn chuẩn bị trang phục từ ngày hôm trước, là ủi những thứ cần mặc và treo lên thẳng thớm. Không thể nào chấp nhận được cái cảnh ngủ dậy rồi lục tung đồ đạc lên mà vẫn không biết phải mặc gì.


4. Ăn bất cứ cái gì xong tôi cũng phải đánh răng ngay. Một ngày đánh răng nhiều lần =.= 


5. Thích giày cao gót.


6. Luôn mang theo bút kẻ mắt và son môi khi đi ra ngoài.


7. Không thể ngủ ngon nếu dưới chân giường tối mù.


8. Có ác cảm với những ai đi lê chân xèn xẹt.





27/1/12

Giấc mơ đại dương







Tôi mở tấm bản đồ cũ kỹ giữ từ ngày còn răng sún

Chỉ cho em hải trình mà chuyến tàu trong mơ của tôi sẽ đi qua…


Em đừng nhìn tôi lạ lùng như thế
Khi tôi kể cho em nghe về ngày cũ tuổi mình
Ai cũng có những ngày thơ bé
Giấc mơ nào xanh như lá non tơ
Tôi ước sẽ đi một vòng thế giới
Trên chiếc thuyền con, và chỉ có một mình
Tôi mơ về những đêm chỉ có mình tôi và biển
Với bầu trời tinh tú lung linh.


Tôi lớn lên không đi hết con đường
Trở thành một kẻ - bình - thường chán ngắt
Hải trình xưa như giấc mơ trầm mặc
Tôi đã xếp vào ngăn ký ức lặng câm.


Nhưng từ em, những giấc mộng âm thầm
Cứ thi nhau tìm về em ạ.
Tôi lại bắt đầu mơ về biển cả
Mơ về hải trình mà chiếc thuyền trong mơ sẽ đi qua
Nhưng duy chỉ có một điều khác trước
Là tôi cần một người để chia sẻ đường xa.


Em sẽ đi đến cuối cùng tôi chứ?
Tháng ngày qua như biển sóng dập dềnh
Em sẽ đi đến cuối cùng tôi chứ?
Đón mặt trời trên biển sớm mai lên.


Thơ Nguyễn Thiên Ngân




25/1/12

Vài câu thơ buồn...







... của Lưu Quang Vũ.

Muốn lên tàu đi đâu thật xa
Nhưng nhà ga đã sụp
Ngã tư mưa nhớ em
Vừa thương vừa trách giận
Sao chân em dẫm đạp
Lên những gì tôi yêu?


Nghĩ lại, bản thân tôi lắm lúc thật lạ lùng. Hễ có chút thời gian thì lại nghĩ về những điều đã qua, để rồi lòng không khỏi thương nhớ.....