29/12/15

5 for today


1. Hay lắm, gần tới ngày dự tiệc cưới thì mặt lại loe ngoe lên mụn, đã thế cô gái của chúng ta còn rất ngu khoản trang điểm nữa chứ  =.=  
"Cô gái chăm chỉ dưỡng da sai thời điểm và cái kết đắng" - Mương14 giật tít.

2. Sài Gòn rất dễ thương, vì Sài Gòn có đồ ăn ngon (ngon nhất là có bạn dẫn đi ăn và quẹt thẻ thanh toán cho mình ~[‾▿‾~ ] ), lại còn có đầy sách hay của Murakami, ngoài ra còn có: 
- Thanh niên đẹp trai với sống mũi kiểu Dương Dương ở bên shop 3Boutique đã mua luôn chiếc áo sơ-mi mà tôi vu vơ khen đẹp. 
- Ngồi ở một quán có tiramisu trà xanh và sữa trà xanh rất dịu mát, không có tí ngọt hóa học nào, khiến một đứa không hảo bánh trái như tôi cũng muốn tán thưởng. 
- Một con bé tầm bốn tuổi bị lạc mẹ ở Aeon Mall đã tủi thân khóc òa khi được tôi giúp đỡ. Thật ra tôi vốn chả ưa loại chuyện tỏ vẻ tốt bụng ở chốn đông người, nhưng khi thấy ba con bé teen đi ngang qua cười cợt không thèm giúp, tôi bỗng nổi cơn tử tế mà không màng hậu quả. Tất nhiên, hậu quả là tôi được mẹ con bé bốn tuổi vừa cảm ơn vừa ghim theo ánh mắt cảnh giác hết sức nhã nhặn, nếu tôi mà ăn mặc nhếch nhác thì có khi bị coi là bọn buôn người đang dụ dỗ trẻ con luôn rồi. Biết mà. 
- Nàng Bệnh vẫn điên dở như ngày nào khi nó bắt đầu cái trò nói tiếng Anh kiểu người Thái làm tôi cười đến không thở được. 
- Hồn nhiên chỉ cho bạn Puck một con ruồi giấm đang ngâm mình trong cốc bia của tôi. Ngay lúc cậu ấy tỏ ra không hài lòng thay tôi thì tôi hề hề bảo: "Thôi, im lặng mà uống, không lại 7 năm tù bây giờ". Puck nghe xong liền cười đến sặc cả đồ ăn. Cuối cùng chúng tôi uống bia trong vui vẻ và về nhà trong an toàn, không đứa nào bị bỏ tù cả. Đôi khi cứ đơn giản mà sống vẫn hơn chứ nhờ! :))

3. Mua cuốn Đong tấm lòng của Nguyễn Ngọc Tư chủ yếu vì bìa quá đẹp, rất thanh lịch và tao nhã (đến mức không hợp tí nào với tên cuốn sách luôn :]] ), còn thì chưa có lúc nào thật rỗi mà nghiền ngẫm. Hồi nọ mới đọc cuốn Đảo, không đặc biệt thích truyện nào trong cuốn này, nhưng ưa nhất vẫn là mẩu Biến mất ở Thư Viên, nghe hai từ Thư Viên thật nhã nhặn và êm tai. Nhìn chung văn phong đậm chất miền Tây của cô Tư khiến tôi rất khó tiếp nhận, vì không hợp, nhưng vẫn có những truyện cô Tư viết khiến tôi thích và cảm thấy thấm thía, chứng tỏ cô Tư cũng rất giỏi nha! :">

4. Thiền sư Osho nói: 
Hai từ cô đơn khiến bạn lập tức nghĩ rằng đó là một vết thương: nó cần phải được lấp đầy.
Trong khi đó sự cô đơn lại có ý nghĩa khác, đơn độc đồng nghĩa với trọn vẹn. Bạn vốn là người trọn vẹn, bạn không cần ai đó để giúp mình được trọn vẹn. 
Mặc dù lời ông này nói mang tính cổ súy tinh thần hơi cao, nhưng tôi đã định sẽ đọc thuộc câu này đặng đem đối phó với những kẻ Tết này giở trò thúc ép tôi lập gia đình. Thật không may, Sói vừa cười hô hố và bảo: "Trọn vẹn ở đây rất hợp với bé, trọn vẹn là tròn đầy, tròn vành vạnh như trăng rằm ấy, nên bé chỉ cần chìa mặt ra chứng minh sự trọn vẹn của bản thân là được, không cần đọc thuộc câu này làm gì." 
Bạn với chả bè, khốn kiếp không cơ chứ! -_-凸

5. Chắc đây là entry 5 for today cuối cùng của năm nay rồi nhỉ. Xem chừng tôi càng lúc càng ít nói, càng ngày càng cạn từ, loanh quanh chỉ có vài gạch đầu dòng than phiền cho những rắc rối ngập ngụa mỗi ngày. Thi thoảng có người còn hỏi sao chịu khó viết blog thế, thời nay có mấy ai dùng blog nữa đâu. Tôi chép miệng, viết blog có lợi đấy chứ, học được cách hành văn, cách suy nghĩ, cách nhìn trực diện vào những bất ổn của mình, thay vì tìm một người để kể lể thì tôi nói chuyện với những con chữ và tôi còn cảm thấy thoải mái hơn với cách này. Blog của tôi rất vắng, lâu lâu mới có người ghé qua, đây là điều khiến tôi dễ chịu nhất bởi chẳng ai buồn phán xét tôi cả (hoặc ít ra là họ không nói thẳng trước mặt tôi). Giữa thời buổi thiên hạ thi nhau chăn dắt cái tôi của họ hòng đi đoạt cúp Mồm To Miệng Rộng trên facebook, tôi nghĩ phải thật cảm tạ những con người hào phóng tặng cho nhau những khoảng lặng hiếm hoi thế này. Thôi tóm lại, năm sau tôi vẫn tiếp tục viết blog, tiếp tục chém gió nói phét ở đây, và cảm ơn những người vẫn lén lút ra vào chốn này để đọc mấy chuyện tào phào của tôi nhé! :))



26/12/15

♪ ♫



Nhiều khi chỉ muốn quay ngược kim đồng hồ, trở về ngồi lút vào trong góc của tiệm sách cũ năm đó, nơi có những giá gỗ nặng trĩu sách, đĩa than và băng cassette, có tiếng lá me xào xạc quẹt vào chái nhà, có mùi bụi và mùi giấy cũ, có tiếng giày gõ cộp cộp trên sàn gỗ theo giọng của Chet Baker, và hơn tất cả là có những hoài niệm vừa thanh bình vừa đầy nuối tiếc...
















25/12/15

...







Thời trẻ chúng ta đâu biết, có những bản nhạc một khi mở ra thì sẽ ngân lên khúc ly tán.

(Ngang qua thế giới của em | Trương Gia Giai)






20/12/15

5 for today



1. Sao tôi ghét nghe người ta nói "con gái là tình nhân kiếp trước của bố, con trai là người yêu kiếp trước của mẹ" quá vậy. Nghe như ba cái loại truyện ngôn tình incest, thiệt kinh dị cho trí tưởng tượng của mấy người quá đi...

2. Bây giờ mới biết thằng em tôi luôn tự làm thiệp tặng cho bạn gái nó. Còn tôi, từ hồi cấp III đến giờ cũng qua mấy đời bạn trai mà chưa ai tự làm cái gì tặng tôi hết. Chả trách được có lần G.lia bĩu môi chê: "Chị bé lạ đời thật, chơi thì chọn bạn tốt nhưng yêu đương toàn những thằng chả ra sao!". Chậc... ಠ_ಠ

3. Nhà tôi hiện đang nuôi hai con chó là Bò Sữa và Lily. Vốn trước kia có Mino, nhưng mẹ đã đem tặng Mino cho một cô bạn mất rồi. Ngoài ra còn có hai con mèo là Đuôi Dài và Trưởng Lão. 
Bò Sữa rất ghét Lily, hai đứa bọn chúng chả bao giờ thèm nhìn mặt nhau, bởi nhìn là thế nào cũng ngứa mắt rồi lao vào ẩu đả. Đuôi Dài đối với Trưởng Lão cũng vậy, gần đây nó hay đánh Trưởng Lão như một thú vui lúc nông nhàn. Trưởng Lão chỉ là một con mèo con bé bằng nửa Đuôi Dài, nhưng hôm đầu tiên về nhà nó đã hung hăng dọa nạt con mèo lớn kiêu ngạo kia, nên bây giờ mới ăn hành như vậy. Đuôi Dài vốn trầm tĩnh, nhưng nó giỏi và thông minh, là một con mèo rất có phong thái và cốt cách, nên tôi cũng chả hiểu con Trưởng Lão kia nghĩ gì mà lại khờ dại tỏ thái độ không tốt với nó như thế. 
Nói chung, thế giới của bọn mèo và chó trong mắt tôi vừa nhộn nhạo vừa bí ẩn, nên những khi rảnh rỗi tôi có thể ngồi bất động hàng giờ liền để ngắm chúng. Tôi nhận ra làm chó hay làm mèo cũng phức tạp không kém gì làm người. Con người không ai là một ốc đảo biệt lập cả, và chó hay mèo cũng vậy.

4. Ngồi buồn dọn ổ D trong máy, tôi phát hiện ra một tệp lẫn trong đống linh tinh có chứa rất nhiều file word ghi chép lại những giấc mơ từ nhiều năm nay của tôi. Muốn đọc lại, nhưng hồi hộp quá, đến giờ vẫn chưa dám mở cái nào lên xem, xong tự dưng trong đầu bỗng nảy ra một viễn cảnh tương lai thế này: 
Một người gọi là chồng tôi, vào một hôm vô sự nhàn rỗi liền mở laptop của tôi và phát hiện hàng loạt những file word ghi lại những câu chuyện ngoại tình của vợ mình. Sau khi đọc xong, anh ta liền đem laptop đặt trước mặt tôi và bảo:
- Em này, biên tập lại những cái này rồi gửi đi, có khi sẽ được xuất bản thành sách, bọn mình sẽ kiếm được bộn tiền, chia đôi nhé!
Tôi lạnh mặt:
- Không được. 7:3, chuyện của em cơ mà. 
- Vậy thì 6:4 đi!
- Anh nhập nhằng thật, 6:4 thì 6:4.
Chồng tôi ngẫm nghĩ một lúc lại đề nghị:
- Em có định ngoại tình thêm một cuốn sách nữa không?
- Anh...?!

5. Khi đã quá quen với việc nói dối, bạn rồi sẽ hiểu cảm giác đó như thế nào, cái cảm giác khi bạn biết người ta đang nói dối bạn, không phải tức giận cũng không phải thất vọng, đó là tâm trạng bình lặng và cảm giác muốn tha thứ. Tin tôi đi, đến một lúc nào đó, bạn sẽ thật sự hiểu thế nào là "mọi chuyện đều có lý do của nó", lúc ấy bạn chỉ muốn tha thứ cho người đang nói dối bạn, trước tiên là vì sự an ổn trong tâm hồn của chính mình, sau nữa là do trong lòng thấy không nỡ vạch trần lời nói dối kia, bởi chính bạn - một người đã quen với việc nói dối, hiểu rõ nói dối là công việc buồn bã và cô độc đến nhường nào. Chuyện dối trá cũng là một câu chuyện (không quá khó chịu), nếu như bạn có thể nghe và khoan dung nó. Ít ra thì bản thân tôi nghĩ vậy. 
(Thành ra mấy người nói dối tôi không phải lo, tôi bỏ qua cho đấy =]] )



...



Tôi nhận ra điều quan trọng này: khi các cô gái nhớ tôi, họ thường khóc trong điện thoại. Còn khi mẹ tôi nhớ tôi, bà thường khóc lúc gác máy. 
(Ngang qua thế giới của em | Trương Gia Giai)




17/12/15

5 for today


1. Có cảm giác người thiết kế bìa (của nxb Nhã Nam) cho cuốn Những người đàn ông không có đàn bà hình như chưa thật sự thấm thía được văn chương của Haruki Murakami, hoặc có khi người này còn không thèm đọc cuốn đấy cũng nên. Nếu đứng riêng ra thì bìa này được, font chữ lựa chọn cũng cẩn thận, những hình ảnh rải lụn vụn như mấy mẩu bánh mì cũng có chút ý tứ, nhưng tổng thể chung, đặc biệt về màu sắc, lại chả có vẻ gì liên quan đến những câu chuyện bên trong cuốn sách. Đó là tôi cảm thấy vậy. Về nội dung thì khỏi bàn, hay, siêu hay luôn ấy chứ! Ngoại trừ mẩu truyện Yesterday có vẻ hơi nhạt ra thì những mẩu truyện còn lại đều thấm đẫm không khí siêu thực trầm lắng đặc trưng của Murakami, có những đoạn được miêu tả chân thực đến nỗi tôi phải phấn khích cười tủm tỉm, cũng phải cảm ơn người dịch nữa, dịch hay hơn Lục Hương dịch 1Q84 nhiều. Nhìn chung, những người đàn ông không có đàn bà trong cuốn truyện này đều cô độc và "suýt nữa" thì lạc lối.

2. Trời cao nguyên càng lúc càng khô và lạnh khiến tôi sực nhớ rằng mấy ngày nữa là Giáng Sinh. Hồi cuối tháng trước còn hoan hỉ lắm, đến gần đây lu bu quá nên quên mất. Chẳng biết bạn nhỏ Khoai Tây đang tung tăng đi phương nào rồi mà không thấy nó đưa cho cái địa chỉ để gửi quà. Mấy hôm nay thỉnh thoảng loanh quanh sang blog nó, chẳng thấy viết gì, có cảm tưởng như đứng trong căn phòng thiếu vắng hơi người đã lâu, cứ tối om om... chẹp... tự dưng nghĩ nó như trước đây cũng được, suốt ngày vào blog như đứa trẻ chán đời nằm bẹp giữa đống bừa bộn, nhưng hơi ấm của nó truyền cả sang những con chữ, khiến tôi rất ưa đọc mấy entry sai chính tả đấy. Ầy, tóm lại là thằng bé này hư hỏng quá sức, đi mãi chưa về! (“▔□▔)

3. Kinh quá, bị nhờ đi bưng mâm quả cho đám cưới con bạn, bây giờ mới biết đám cưới có những thủ tục rình rang lang thang như vậy đấy. Giả sử tôi mà có đám cưới chắc chú rể và nhà trai phải hạnh phúc lắm, vì tôi sẽ dẹp luôn khoản chụp ảnh cưới và mấy cái lễ lạt lằng nhằng này. Hầy... mọi người không thấy mệt sao?

4. Cho Sói hâm hâm và bé Bịnh: 


5. Dạo quanh mà chả thấy ai viết entry mới cho tôi đọc hết. Buồn quá. Nhân tiện thấy cô Kira đăng tấm hình mấy ông chú xăm trổ rõ đẹp, tôi đi lục mấy phim đánh đấm coi cho đỡ buồn đây.



16/12/15

Một câu hát...









giá như đôi mắt em là lá khoai

để nỗi buồn không ở lại...







15/12/15

Lãng mạn



Lướt tumblr thì đọc được cái này  :))








11/12/15

5 for today


1. Chả biết lần này cắt tóc kiểu gì mà sáng nào dậy soi gương cũng thấy mình trông y như Severus Snape cả tuần chưa gội đầu  =.='

2. Con bé Tuli từ ngày thành công trở thành bạn gái của anh nha sĩ người Trung Quốc thì đâm ra thích nói chuyện về sức khỏe. Hôm nọ nó mới quả quyết phán rằng, dựa trên những biểu hiện (rõ như ban ngày) của tôi, chắc chắn tôi đang mắc hội chứng Gamophobia - Hội chứng sợ hôn nhân. Nó còn an ủi, bảo tôi không cần lo lắng, thời nay có nhiều người mắc hội chứng này lắm. Tôi tưởng việc tôi hoàn toàn chả lo lắng gì mới chính là vấn đề cần lo lắng chứ nhỉ.

3. Thằng con khờ khạo của mẹ tôi đang bị nhiễm trùng đường tiêu hóa, còn thằng con ngố tàu của Sói lại bị rối loạn tiêu hóa độ nhẹ. Sói hoang mang nói hai đứa này chắc có "ruột giao cách cảm" //=.=\\ Có ai nói cho tôi biết tên bạn quý hóa của tôi tại sao lại sa đọa ngôn từ đến mức này không?

4. Không uống rượu với nó thì nó bảo chị coi thường nó, mặt lúc nào cũng lạnh tanh chả vui vẻ tí gì. Chép miệng ngồi uống với nó vài bận, nó liền bảo chị coi vậy mà rượu chè ghê thật, chả giống con gái đàng hoàng chút nào. Đây chính là miệng lưỡi thiên hạ. Mai chị đập vỡ mấy chai rượu, lựa miểng chai nào sắc sắc rồi đem đi cạo lưỡi em, em nhé.

5. Hễ gặp mưa bão mà có người luôn đứng bên cạnh che ô cho cũng tốt. Nhưng nếu người đó không rời đi, cứ luôn đứng che như vậy thì sau này bạn làm sao nhìn được trời xanh mây trắng nắng vàng trên đầu đây?




9/12/15

...







*ngáp*




7/12/15

5 for today


1. Vào cái mùa này, nếu không phải là cô dâu hay chú rể thì đích thị bạn sẽ trở thành "kẻ đi ăn cưới chuyên nghiệp".

2. Tự dưng mở mail thấy có ai đó gửi câu hỏi cho tôi trên Ask, hỏi tôi có tò mò xem phim sex bao giờ không. Chẹp... đau lòng quá... lẽ nào những gì tôi thể hiện ra đều khiến cho người ta nghĩ rằng tôi ngây thơ trong sáng lắm sao...? Tôi đã 24 rồi đấy... ợ.....

3. Bạn Taek trong Reply 1988 nhìn cưng quá đi. 

4. Sao phụ nữ cứ thích tự làm khổ mình vậy? Giống như Meggie Cleary, Catherine Earnshaw, hay Anna Karenina ấy. Có lẽ đây chính là hậu quả của việc sắp xếp một tâm hồn sâu sắc vào trong một bản thể thơ ngây. Chúng sẽ hủy hoại lẫn nhau. Thật đấy.

5. Tôi đang say xỉn đây. Lại còn phải làm việc trá hình (nhân tiện viết vài dòng entry nhăng nhít) trong khi đầu óc đang tê dại nữa. Thật kinh khủng quá sức...!




...




Cô độc hay ồn ào đều khó chịu đựng như nhau. Nếu như nhất định phải chịu đựng hai thứ đó, thì tôi sẽ chọn lấy sự cô độc. 
Học lấy được sự cô độc, có thể trò chuyện với bản thân, nghe chính mình nói chuyện, đấy chính là sự thấu hiểu sâu sắc. 
Đương nhiên điều đó phải có một tiền đề: nếu như sự cô độc có thể học được. 
Sự cô độc trong tâm hồn và sự cô lập khó gần trong tính cách là hai vấn đề khác nhau. 
(Luận cô độc - Chu Quốc Bình)





6/12/15

...












5/12/15

...



















Ảnh thuộc về nàng Thiên Di sinh đệp động lòng ngừi  ~(‾▿‾~ )
Việt Nam trong ảnh của nàng có một phong vị riêng nhờ (*´▽`*)




2/12/15

5 for today



1. Nào, hãy *click here* để học lịch sử cùng đồng chí này! Cười rách cả mồm, thế mà đọc rất dễ nhớ. Tuy nhiên vẫn có rất nhiều đứa não tàn giở giọng anh hùng bàn phím ra buộc tội đồng chí ấy báng bổ lịch sử. Có những bộ phận thanh niên nước nhà thật quá ngu xuẩn mà!

2. Ều, phim Tần Thời Minh Nguyệt chán thật đấy, toàn đám diễn viên mặt đơ, chắc chỉ có Lục Nghị với Ngô Lỗi là đỡ nhất, kỹ xảo ảo tung chảo luôn. Phim Mị Nguyệt Truyện mấy tập đầu cũng chả hay ho gì, nhạc phim thì dở òm, không rõ sau này xuất hiện thêm một vài trai đẹp thì phim có khá hơn được không. Còn cái phim Hãy nhắm mắt khi anh đến nữa chứ, không thể chịu nổi con nữ chính điệu chảy nước và màn tình tứ sến sẩm của nam nữ chính nhà này, anh Hoắc thà đi đóng đơm mỹ với anh Hồ xem còn đỡ chướng mắt hơn, nếu không phải đợi thằng ăn thịt người xuất hiện thì mị chả thèm xem. Vẫn là Reply 1988 hay nhất, thật là bộ phim hiếm hoi mà mị thích tất cả các nhân vật, chả ghét đứa nào.

3. Hồi xưa mỗi lần đọc cuốn Hoàng tử bé và xem bản phim hoạt hình 2D xong đều cảm thấy xúc động rất lâu. Bữa nọ xem bản phim hoạt hình 3D của Mark Osborne, nhớ ngày xưa quá, phát khóc luôn. Tâm tưởng mị thật sự già cỗi rồi đó... haiz...

4. Bữa nay mị đang có cuốn Những người đàn ông không có đàn bà của Haruki Murakami, chưa đọc, khi nào đọc xong sẽ viết rì viu chơi :))

5. Làm người không khó, làm người tốt mới khó. Hồ ly thành người phải mất hàng vạn năm, nhưng người biến thành hồ ly chỉ vỏn vẹn trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.



1/12/15

28/11/15


Hôm nay trên Vương Khải 王凯 Vietnamese Fanpage, tôi thấy có bài viết về diễn viên này được bạn Hazey dịch, một vài đoạn trích ra sau đây rất hay:

Một diễn viên thực sự không phải là người mong muốn có được vai diễn trung tâm, mong muốn mình là đóa hoa rực rỡ còn những kẻ khác chỉ là lá điểm quanh, mà một diễn viên thực sự chính là người đứng giữa những người ưu tú nhất, vẫn có được một khoảng trời của riêng mình. 
Vương Khải kiên cường trải qua mười năm gian khổ mới có thể khiến mọi người nhớ đến tên của cậu ấy. Nhưng cũng vì mười năm đó mà khi cơ hội nằm trong tay mới có thể nắm bắt được, mới có thể ở bên cạnh những diễn viên ưu tú mà vẫn có được hào quang của bản thân. 
Không ai có thể thành công mà không nhờ đến vận may, nhưng cứ cho rằng có vận may từ trên trời rơi xuống thì kẻ nhặt được nó phải là kẻ nhảy cao nhất. 
Có thể có nhiều người giúp đỡ bạn, có thể nhiều việc phải nhờ vào cơ hội, nhưng điều quyết định sự thành công của bạn chính là bản thân bạn. 
Có lúc không phải chúng ta may mắn, mà vì chúng ta chưa từng bỏ cuộc cho đến phút cuối cùng. 
Hi vọng mười năm sau, chúng ta cũng có thế vừa cười vừa nói với bản thân: 
“Cám ơn, vì chưa từng bỏ cuộc.”

Thế mới nói, trong bất kỳ lĩnh vực nào, đừng chỉ nhìn ánh hào quang trên sân khấu của người khác mà cảm thấy ấm ức, ghen tị, rồi so sánh với cuộc sống sau cánh gà của bản thân mình. Bạn không bao giờ biết được người ta đã phải làm những gì để có thể tỏa sáng trên sân khấu của người ta đâu.




...
















27/11/15

5 for today


1. Cảm giác thật khó tả khi nghe thấy trường mẫu giáo đầu ngõ mở bài Sexy Sexy Lady của M.Talking cho các cháu chơi đá bóng.

2. Tình cờ thấy tivi chiếu lại phim Long thành cầm giả ca, nhạc trong phim hay, cảnh quay cũng rất đẹp, mỗi tội nội dung phim nhạt nhòa và trình độ của diễn viên nước nhà vẫn còn lẹt đẹt không theo kịp sự phát triển của công nghệ kỹ thuật. Cứ được cái này lại mất cái kia, chả biết nền điện ảnh nước ta đến năm nào tháng nào mới ngóc đầu lên được.

3. Bữa nay rảnh rỗi hay ngồi coi tivi với mẹ, thấy chiều tối nào cũng có chuyên mục Cặp lá yêu thương. Có nhiều đứa nhỏ tội thật, nghèo khổ đủ đường, miếng ăn còn không có thì lấy gì mà đi học. Còn một số đứa thì như thằng em họ nhà tôi kia, thích gì được nấy, cơm dâng tận miệng, ấy thế mà hôm nào không vui nó lại giở chứng bỏ nhà ra đi, báo hại cả họ chạy đôn đáo đi tìm. Giá đứa này bù được cho đứa kia thì đời tươi đẹp biết bao nhiêu.

4. Tâm hại người có thể không có nhưng tâm phòng người nhất định phải có. Thủ đoạn có thể tàn nhẫn, nhưng thái độ nhất định phải ôn hòa. 
Nhất định! Nhất định!

5. Ầy, đừng vì người ta hay giả ngu mà nghĩ rằng người ta ngu thật chứ!




26/11/15

...





- Just be yourself. Say something nice. 
- Which one? I can't do both!






25/11/15

...





Nhìn bức tranh, điều gì khiến bạn chú ý nhất?

Bình bông ở giữa

Chú mèo

Cô gái

Cái ghế

Lồng chim


Kết quả:  *click here*


Oh God, tại sao lần nào làm mấy trắc nghiệm kiểu này bạn đều có kết quả đúng y chang thế nhỉ!?




...





“Bạn phải từng hóa trang dày đậm, mới hiểu được sự thuần khiết của mặt mộc tự nhiên. Bạn phải uống qua nhiều loại đồ uống có ga, mới muốn trở về dùng nước lọc nhạt nhẽo đơn thuần. Bạn phải từng mang giày cao gót rất lâu, mới biết nhớ nhung đôi giày thể thao biểu tượng của tuổi trẻ. Bạn phải đi qua nhiều thành phố huyên náo ồn ào, mới muốn về gắn bó nơi vườn rộng rào thưa yên tĩnh. Bạn phải từng bỏ lỡ rất nhiều người, mới có thể biết nắm bắt kịp lúc một người. Phải vậy không? Từng thấy từng biết nhiều, mới hiểu được thế nào là lựa chọn.” 
(Từ Weibo | Wunianying dịch)





24/11/15

...










23/11/15

5 for today


1. Kinh nghiệm cho thấy, không nên cãi nhau với những kẻ ngu, vì chúng sẽ kéo bạn xuống cùng cấp độ với chúng để rồi chiến thắng bạn bằng kinh nghiệm.

2. Mới xem thử một tập của phim Reply 1988. Ầy, phim hay thật đấy, phải ghim phim này lại mới được, hễ rảnh rỗi lại lục ra xem (*´▽`*)

3. Thiệt ghét mấy đứa đã bị cho vào blacklist rồi còn cứ ráng lục được điện thoại của người ta ra mà thỉnh thoảng gọi đến hỏi thăm, rồi cứ tỉnh bơ, ra vẻ như chúng ta vẫn còn là bạn ấy. Làm ơn đi, tưởng mối quan hệ giữa người với người dễ níu kéo lắm à. Mà thôi, nếu thích thì cứ kéo, đợi khi kéo căng rồi tôi sẽ buông tay ra một phát cho mà vỡ mồm. Đáng đời nhé.

4. Tôi thật ra cũng không thích người khác kể cho mình nghe quá nhiều chuyện (bí mật) của họ. Tôi không có nhu cầu biết những việc như vậy, càng không cho rằng hễ biết những điều đó có nghĩa là tôi và họ sẽ trở nên thân thiết. Đôi khi, thân chỉ đơn giản là ngồi với nhau trong im lặng nhưng trong lòng đã cảm thấy sự ấm áp của người kia đang nhẹ nhàng xoa dịu những tổn thương cho mình.

5. Truyện cực ngắn: "Vì mọi người chỉ trích quá nhiều, cuối cùng tài xế xe buýt cũng phải nhường chỗ ngồi cho người già."  =))



22/11/15




 "Thẻ của anh em cứ quẹt thoải mái. Vui cũng quẹt được, không vui cũng quẹt được."

Một câu chân thành còn hơn trăm ngàn lời hoa mỹ. Đàn ông chân chính là đây chứ đâu... 

(இ﹏இ`。)  









21/11/15

Tell me you love me




Quinn & Carrie
Suốt mấy mùa phim chỉ có mỗi một nụ hôn, còn lại hở tí là quát nhau ỏm tỏi, nhưng bạn vẫn thấy như hai người này mới là yêu này... T^T






19/11/15

Cooking with Hannibal







If Hannibal can cook, you can! (づ ̄3 ̄)づ ♥



Thu nhập cao, có văn hóa, ưa sạch sẽ, thích làm bếp - Mẫu đàn ông hoàn hảo ╮[╯▽╰]╭









5 for today



1. Chưa có lúc nào rỗi để xem phim bộ nên tôi chuyển qua xem thử vài phim điện ảnh. Phim Tôi là nhân chứng (The Witness) khá hơn tôi nghĩ, ít nhất thì Dương Mịch đã bắt đầu biết chuyển động cơ mặt cho ra biểu cảm khi diễn, còn Luhan diễn nhìn chung cũng tốt hơn tôi tưởng tượng rồi. Tóm lại, cách mạng có chuyển biến, dù vẫn chưa thành công, các đồng chí cần tiếp tục cố gắng.

2. Không thể chịu nổi kiểu làm việc của cái ngân hàng Agribank. Chuyển tiền từ hôm thứ sáu tuần trước mà đến thứ tư tuần này mới nhận được. Lũ bại não ăn lương nhà nước này túm tụm ngồi với nhau trong một tòa nhà to tổ chảng ngay trung tâm thành phố để làm cái quái gì vậy?!

3. Cái quyển Trà sữa cho tâm hồn từ sau vụ đạo nhái tranh vẽ của họa sĩ Trung Quốc đến giờ thì càng lúc càng lèng phèng, cho dù có mời Tamypu minh họa độc quyền phần bìa đi nữa thì người ta cũng chỉ mua sách vì cái bìa là cùng (mà thật ra mời Tamypu chắc cũng vì chính chị này đã biết và công khai vụ đạo nhái =.= ). Hôm nọ thấy bọn này còn đang tổ chức cuộc thi vẽ minh họa để chọn cộng tác viên, chả thấy ai ngó ngàng đến, hình như toàn tranh dự thi của các em học sinh be bé yêu trà sữa với cả một vài họa sĩ lẻ tẻ muốn được nổi tiếng bằng con đường của người đẹp Tuyệt Đỉnh Sinh Vật. Rất tiếc, chẳng ai chứng tỏ được mình có tiềm năng của một Tuyệt Đỉnh Sinh Vật tương lai cả. 

4. Một cô gái được nhiều anh chàng yêu thích chả nói lên điều gì, được những cô gái khác thật lòng tán thưởng mới là tuyệt vời.

5. Sự thật công việc của bạn Sonata... ಥ‿ಥ




18/11/15

1 phút cho sự thật


:)) 
*listen* 

- Vịt con xấu xí hoá thành thiên nga, không phải vì nó đã cố gắng hết mình, mà vì bố mẹ nó vốn là thiên nga. 
- Những người hay cười thì sẽ gặp may. Nói thật nếu toàn gặp xui thì họ đã chả mở miệng ra cười nổi. 
- Nhiều lúc bạn chưa dồn mình vào đường cùng thì bạn còn chưa biết mình bất tài đến đâu. 
- Những người xuất sắc hơn bạn đang cố gắng từng giây từng phút, vậy bạn cố gắng có tác dụng gì? 
- Nếu bạn cảm thấy mình vừa nghèo vừa dốt, đừng buồn, ít nhất khả năng nhận xét của bạn là chính xác. 
- Đôi lúc bạn phải cay đắng thừa nhận rằng, bạn cố gắng hết mình cũng chẳng bằng người ta làm qua loa cho xong. 
- 99% chuyện trên đời đều có thể giải quyết bằng tiền, 1% còn lại được giải quyết bằng nhiều tiền hơn. 
- Đừng lo giảm cân nữa, bạn xấu có phải do béo đâu. 
- Cô bé Lọ Lem cuối cùng lấy được Hoàng Tử nhưng đừng quên cô ấy vốn dĩ là con nhà quý tộc. 
- Mỗi lần đọc nhật kí đi phượt khổ sở gian nan của các bạn, thực lòng mình nghĩ: Nghèo thế thì thôi ở nhà đi, bày đặt vạ vật ngoài đường làm gì? 
- Chuyện hôm nay chưa giải quyết được, đừng sốt ruột, vì ngày mai cũng chả giải quyết được đâu. 
- Mục tiêu cuộc đời tôi là: 30 tuổi mua một căn hộ trong thành phố. Hiện nay mục tiêu đã đạt đc một nửa: Tôi đã 30 tuổi. 
- Bạn biết vì sao tự cổ chí kim hồng nhan bạc mệnh không, vì chẳng ai quan tâm những cô gái xấu sống được bao lâu cả. 
- Bill Gates thôi học theo đuổi ước mơ, trở thành một trong những người giàu nhất thế giới, nhưng chớ quên ông ấy thôi học ở trường đại học Havard đấy. 
- Ngày nay bố mẹ nào cũng cho con đi học lớp này lớp kia từ sớm, mong con mình ko thua ở vạch xuất phát, tiếc là có những đứa trẻ sinh ra đã ở vạch đích rồi. 
- Năm đó thầy cô đều bảo tôi ko thể đậu nổi đại học, tương lai chỉ có thể đi làm phụ hồ. Tôi đã nỗ lực hết mình, cuối cùng vào được đại học. Ra trường tôi bèn đi làm thợ hồ, tôi muốn chứng minh cho họ thấy, làm thợ hồ là cái số rồi, chả liên quan gì vào đại học hay không. 
- Nếu bạn cực kì cuồng si ai đó, đơn giản vì bạn ko xứng với người ta. 
- Những cô nàng bị kêu là mắc bệnh công chúa chỉ có hai nguyên do: xấu và nghèo. Nếu cô ấy vừa đẹp vừa giàu? Xin lỗi đi, cô ấy ko mắc bệnh công chúa, vì cô ấy đích thực là công chúa. 
- Đừng khoe là bạn đã tăng ca hoàn thành nốt công việc, nó chỉ cho thấy năng lực làm việc yếu kém và khả năng vạch kế hoạch tệ hại của bạn thôi. 
- "Đừng để ý đến tiền bạc, quyền lực, chết đi thì ai cũng chỉ là một nắm tro thôi." 
"Vậy cậu giải thích thế nào về Kim Tự Tháp?"




17/11/15

:))



Đọc đoạn này không nhịn được cười  =))
Thuyền Hoắc Hồ của các em hủ nữ năm nay phấn khởi giong buồm ra khơi thôi :))








Color of Ghibli















16/11/15

Monday




It's up to you what your world looks like :))








15/11/15

5 for today


1. Một tạp chí phỉ báng đạo Hồi, hơn 150 người Pháp chả biết gì phải chết. London có thể may hơn chút vì đã có bài học của Paris trước mắt, xin hãy phỉ báng đúng chỗ, nếu nhanh chóng chuyển sang phỉ báng mỗi bọn dở người IS thì có khi cái hastag "prayforlondon" sẽ không xuất hiện. Chẹp!

2. Hết Châu Kiệt Luân lại đến Châu Du Dân, tuổi trẻ tươi đẹp của các nữ thanh niên thời tôi đều lần lượt theo vợ bỏ cuộc chơi cả rồi. Nhớ cái hồi phim Cơn lốc tình yêu mới ra, mấy đứa bạn học điên cuồng mua sắm những thứ đồ màu hồng, con nào cũng chống cằm mơ mộng về anh bạch mã hoàng tử giang tay đứng giữa đường chặn đầu xe =)) Đầu đường cuối ngõ đi đâu cũng nghe nhạc phim này, ngay cả mẹ tôi và thằng em tôi cũng gia nhập team cuồng Lục Dĩnh Phong. Thoáng cái đã mười ba năm, fangirl của các anh lũ lượt kéo nhau lấy chồng, các anh cũng từng người từng người đi lấy vợ, chỉ còn lại thanh xuân tươi đẹp trong vài đĩa nhạc và mấy trang sổ tay dán chi chít hình thần tượng năm nào. 
"Năm tháng thiệt vội vã a~..." - Cửu Dạ Hồi cho hay.  :))

3. Con Cuckoo đang lo ngay ngáy cho hai lá phổi đáng thương của nó. Kể từ khi mò sang Thượng Hải học, mỗi lần khám sức khỏe nó đều than thở về mấy chỉ số nhiễm độc trong cơ thể, đi đâu cũng ốp chặt cái khẩu trang y tế đen sì lên mặt (nghe nó bảo là khẩu trang có than hoạt tính lọc bụi gì đó). Hy vọng nó không ăn phải thứ gì độc hại ở bên đấy, nếu không có khi bị đột biến gen rồi đâm ra dị dạng thì hết đường về nước  ( ‾▿ ‾  )

4. Ở Sài Gòn sắp có liên hoan âm nhạc Châu Âu với lại biểu diễn nhạc giao hưởng đường phố nhỉ. Tôi thế mà chẳng đi xem được. Những lúc như này cũng thấy nhơ nhớ Sài Gòn ồn ã lắm.

5. Sự hiểu lầm giữa những lời nói làm sao đáng sợ bằng sự hiểu lầm trong im lặng.



14/11/15

Kisser · Killer




Nhạc nền hay.







13/11/15

...


Photo from tumblr wunianying

Khi mới yêu, chúng ta mong đợi người ấy yêu vẻ ngoài của mình, và những thành tựu của bản thân, nhưng tất thảy những thứ này chỉ là một phần của ta, hơn nữa sẽ mất dần theo thời gian. 
Chúng ta kỳ vọng người ấy yêu miền đất của mình, nơi đó có sự yếu đuối và tự ti, có thời khắc ta bơ vơ nhất và tủi nhục nhất, có nỗi sợ hãi, có mặt u ám, có thói quen, và cả những mộng tưởng. 
Yêu miền đất này, mới là yêu ta. 
(Miền đất của ta và người | Trương Tiểu Nhàn - Chi dịch)



12/11/15

5 for today


1. Hôm kia ghé weibo đồng chí diễn viên Vương Khải, đồng chí update rằng bị sốt nặng, bên dưới có mấy trăm nghìn like (?!) với mấy chục nghìn comment ╮(╯_╰)╭ Xong trên fanpage VN đã thấy có mấy đứa bảo nhau, nào là em muốn đủ mạnh mẽ để nói với anh rằng anh yên tâm nghỉ ngơi đi, thế giới để em lo, nào là anh lo uống thuốc với ăn uống đầy đủ vào cho em (“▔□▔) Có lẽ mị quá khô cằn thực dụng rồi nên mới thấy mấy đứa này ảo diệu đến vậy... ( ̄▿ ̄)

2. Bắc Bình không chiến sự quả không hổ danh là phim chính kịch được đánh giá cao bên Trung, xem xong tập một rồi vẫn không nhớ được nhân vật nào cả, mà cũng chả hiểu cái quái gì luôn, tình trạng này y hệt hồi xưa đọc mấy chương đầu cuốn Hồng Lâu Mộng ( ̄▿ ̄)

3. Các bạn trẻ bây giờ có cái mốt là tụ tập nhau, vác ba-lô đi chinh phục đỉnh này núi nọ, trèo đèo lội suối bất chấp nguy hiểm để chụp được tấm hình thể hiện thanh xuân của mình không uổng phí. Tôi chỉ hơi thắc mắc một điều, tại sao mấy người này lúc nào cũng mặc áo đỏ sao vàng, vẽ cờ lên mặt với quấn cái khăn rằn miền Tây vậy? Yêu nước hả? (nhưng mà nhìn xấu thấy gớm luôn vậy đó, đi chơi phải bận đồ đèm đẹp chút mới phải đạo chớ, thiệt tình!)

4. Cool ngầu là một cụm từ rất được ưa chuộng dạo gần đây thì phải. Chuyện là tôi mới đặt mua một đôi giày trông khá... cool ngầu. Đến lúc nhận hàng thì phát hiện ra shop nó gửi hai đôi bên trái, tôi hơi phiền lòng gọi điện bảo đổi lại, shop nó liền nói tôi chụp hình đôi giày để check lại hàng, nhìn hình chán chê xong nó bảo hai cái giày này cùng một đôi mà bạn ơi, bạn xem đầu mũi giày cùng quay về một bên kìaaaa!  (“▔□▔)  Ô thế kia đấy, thế để chị xếp tròng mắt mấy đứa cùng quay về một bên rồi nhìn lại cho nó đúng nhé! Ôi dzời ơi... các em bán hàng của tôi ơi...

5. Chuyện đi làm ( ̄▿ ̄)







11/11/15

...




Có một kiểu người, đứng trước tình yêu, họ thường rất khó “cưa”, mà chỉ hay tự “đổ”. 
Nghĩa là, nếu yêu ai, họ sẽ nảy sinh tình cảm với người ấy từ ngay những lần gặp gỡ đầu tiên, và yêu bởi chính những gì người ấy tự nhiên thể hiện, những gì thuộc về bản chất của người ấy, hầu như không cần người ta trực tiếp tác động gì cả. Bằng ngược lại, từ đầu nếu đã không cảm thấy gì đặc biệt, thì về sau, dù người ta có cố sức tán tỉnh, đưa đẩy, thay đổi hoàn thiện vì họ đến thế nào, cũng khó lòng mà làm họ lay chuyển nổi. 
Thậm chí, do họ tự hiểu tính mình là như thế, sợ bản thân mình sẽ làm tổn thương người khác, nên thường không cho ai có cơ hội tiếp cận, càng không muốn bất cứ ai chờ đợi, mất thời gian cho mình. Những kiểu người như vậy, thường là những kẻ rất cô đơn. 
Họ không cho người ta cơ hội, cũng chính là không cho mình cơ hội. Họ không cho người ta yêu, cũng chính là không cho mình được yêu. 
Và quan trọng nhất, những người mà họ yêu, yêu từ cái nhìn đầu tiên, đa số lại chẳng bao giờ yêu lại họ. 
Bạn đã từng gặp ai như thế chưa?


Nó đang nói mình kìa, thật ngại quá...!  :))





10/11/15

...



Mị mệt đó nha...







9/11/15

...










8/11/15

5 for today


1. Giở trò với bạn nhỏ G.lia:
- G, do you wanna be with me forever? *wink*
- Of course!
- Great, being my friend, happy together, forever! *lol*
- Aaaaaaaaaaaaaa how dare u!!!

2. Thỉnh thoảng lại tỏ ra hữu ích cho nhân loại: *click here* để cải thiện khả năng nói tiếng Anh nhé. Tôi thích nhất học thầy này, cái phụ là thầy dễ thương, còn cái chính là thầy nói dễ hiểu :))

3. Tại sao khi cầm ly rượu vang thì phải cầm phần chân cao của ly? Rất đơn giản, điều này để tránh cho nhiệt độ bàn tay chúng ta làm ảnh hưởng đến mùi vị của rượu. Ở nhà thì lào cào một tí cũng chả việc gì, nhưng sao không có ai chịu nhắc nhở trước cho bác Phú Trọng nước ta cái loại lễ tiết cơ bản này nhỉ, ai lại cầm cái ly kỳ cục thế kia mà chúc rượu lão Tập cơ chứ... Đến khổ! T^T

4. "Đàn ông ý mà, miệng thì nói không muốn bạn giảm béo, nhưng trong lòng lại hi vọng bạn ăn nhiều thế nào cũng không béo; miệng thì nói không thích bạn trang điểm, nhưng trong lòng lại hi vọng bạn mặt mộc vẫn xinh như hot girl; miệng thì nói không thích bạn gầy, nhưng trong lòng lại hi vọng bạn gầy nhưng vòng một vẫn đẫy đà; miệng thì nói không thích bạn độc lập tự cường, nhưng trong lòng lại hi vọng bạn đừng làm phiền anh ta khi anh ta bận. Nếu bạn là một cô gái quá mỏng manh, quá yếu đuối và thật thà, vậy thì bạn đã là kẻ thua cuộc rồi." - (Weibo - Nhimjung dịch) 
Ai bảo lúc nào cũng nghe theo người khác làm gì, những đứa nhẹ dạ cả tin là dễ chết nhất đấy.

5. "Tôi chọn bạn không vì vật chất, làm gì có ai giàu hơn tôi nữa đâu?" 
Vương Tư Thông thiếu gia, xin nhận của tại hạ một lạy!  ( ̄▿ ̄')



7/11/15

5 for today


1. Trong một lúc vui vẻ, tôi lại suy nghĩ rằng mọi chuyện chỉ đơn giản là "vui vẻ" nên đã nói ra vài thứ trước khi não kịp suy xét cho đàng hoàng. Không thể tin nổi, đến giờ mà tôi vẫn phạm cái loại sai lầm cơ bản này. Điều duy nhất tôi làm được để sửa chữa sự ngu xuẩn của bản thân đó là im lặng và không nổi nóng. Yep, sau những gì đã được dạy dỗ bao năm qua, nay tôi lại không quản nổi cái miệng của mình, thật đáng xấu hổ.

2. Mấy đứa netizen rảnh rỗi dạo gần đây lại bắt đầu hét ầm lên chửi rủa Trung Quốc và Tập Cận Bình, sau nữa là than vãn, chê trách xã hội và chế độ. Tôi chả quan tâm nhiều lắm đến chính trị, nhưng tôi biết cái bọn netizen này, chúng giống như tiền xu vậy, ném vào đâu cũng kêu loảng xoảng rõ to nhưng kỳ thực chả có bao nhiêu giá trị, chỉ cần mấy hôm nữa lão Tập đi, So Bitch nước nhà mọc thêm vài vụ giật chồng hay hở mông hở ngực là chúng nó sẽ quên những ấm ức về một đất nước yếu hèn ngay thôi.

3. Một trong những lý do khiến tôi thích đặt mua quần áo ở Decao - Hà Nội đó là bạn model ở đây siêu xinh luôn. Sói đã phải thốt lên "Kool!" khi tôi khoe cậu ta mấy tấm hình của cô nàng model tóc bạch kim này.

4. Aigooo... diễn viên Cận Đông đúng là lão cán bộ siêu dễ thương!

5. Còn chị còn em của Tessa De Loo. Bận quá, chưa có lúc nào đọc cho trọn vẹn cuốn này: 
"Cô nghe này. Tôi muốn cảnh cáo cô, vì lợi ích của cô thôi. Đừng lấy chồng. Bây giờ vẫn còn kịp. Hôn nhân là một phát minh của đàn ông, chỉ riêng họ được lợi thôi. Qua vụ giao dịch này họ sở hữu, hoàn toàn cho riêng họ, một người mẹ, một ả điếm, một chị bếp, một con sen. Tất cả trong một người mà lại không mất tiền. Chẳng ai nói tới người vợ. Cô nàng bị nhốt trong vài mét vuông với khoản tiền ít ỏi chi tiêu cho gia đình. Cô nàng bị sập bẫy, nhưng khi nhận ra thì đã quá muộn. Tránh chuyện ấy đi, cưng ạ, hãy khôn ngoan, tôi nói với cô trong tình bạn đấy."




5/11/15

5 for today



1. Sống bận rộn một chút mới tốt. Khi đó sẽ chẳng còn thời gian đâu mà nghĩ những chuyện tầm phào. Hoặc nếu có thể, ngủ nhiều một chút, mặc kệ những chuyện ngoài vỏ não xoay vần, đến khi tỉnh dậy nhìn thấy mớ hỗn độn phải dọn trước mắt, không còn sức để nghĩ vẩn nghĩ vơ nữa đâu.
#con_lười_xúi_dại_:]]

2. Từ giờ sang đầu năm sau, bên Trung Quốc chả còn phim nào hay nữa. Mị Nguyệt Truyện có vẻ khá nhất nhưng nội dung cũng không mới mẻ lắm, quanh đi quẩn lại chỉ có một đám phụ nữ tranh nhau lão hoàng thượng vừa già vừa xấu, xong thù hằn nhau cả mấy chục năm. Nữ chính phim này lại là Tôn Lệ, mà bạn xem một em Chân Hoàn Truyện cũng đủ lắm rồi, giờ có mị nguyệt hay mị nhật chắc cũng thế cả thôi. Nay, trong lúc chờ đợi sự trở lại của ông chú Tom Hardy trong Legend, bạn lại tiếp tục với Homeland mùa 5. Anh Peter Quinn đáng thương vẫn đang bị chị dở hơi Carrie cho ra rìa. Hai người này cư xử với nhau chả khác gì thanh niên trí thức, mãi vẫn chưa có cảnh nóng nào ngoài một lần hôn nhau cụt ngủn. Chậc chậc... khổ thân Quinn.

3. Hí hí... cuối cùng cũng có trang chịu làm vietsub phim Bắc Bình không chiến sự rồi.

4. "Con gái có hai việc nhất định phải làm được: xinh đẹp và kiếm thật nhiều tiền." 
Sau khi đã trải qua một số lượng tương đối những chuyện to nhỏ trên đường đời trắc trở, tôi xin mạn phép đánh giá câu này là đúng  :))

5. "Em biết chị chưa bao giờ yêu thương người nào thật lòng cả. Làm sao có thể, khi chị nói thương người ta mà đôi mắt lại ráo hoảnh và nụ cười trên môi lại thản nhiên thế kia. Chị chỉ đang chiều lòng người ta mà thôi, vì chị biết những lời yêu thương đó chẳng có chút giá trị nào, nên chị cho đi mà không hề tiếc nuối." 
Có một cô bé đã từng viết những dòng thế này cho tôi. Cô bé muốn tôi nhớ nàng mãi không quên, và mặc dù tôi không thích những lời sướt mướt cho lắm, nhưng tôi nghĩ nàng đã thành công khiến tôi cảm thấy day dứt thật rồi...



3/11/15

5 for today



1. Con Tuli tự dưng hỏi như này:
- Chị có nhớ lần đầu tiên gặp nhau anh Sói mặc áo màu gì không?
- Cô hỏi cái đấy làm gì?
- Thì chị cứ trả lời đi xem nào!
- Màu xanh da trời, rất nhạt, chấm bi màu vàng pastel, điệu đà ỏn ẻn.
- He he, biết rồi nhá, lần đầu tiên gặp mặc áo màu gì vẫn còn nhớ như in thế cơ mà. Cái này gọi là duyên phận!
- Cô bớt đọc mấy loại tiểu thuyết mơ mộng vớ vẩn đi. Chị nhớ cái áo vì lúc đấy chị chỉ để ý đến cái áo thôi. Mới sáu cái tuổi ranh mà duyên phận nỗi gì.
- *rít lên* Sao chị không có nổi một tí lãng mạn duyên dáng nào hết vậy???
- Lãng gì cơ.....?  =.='

2. Nếu tôi đã thích hoa trà thì hoa hồng, hoa lan hay hoa cúc có đẹp đến mấy cũng liên quan quái gì đến tôi đâu nhỉ?

3. Mãi mới phát hiện ra được một chỗ có bán cây dù in bức tranh Almond Blossoms của Van Gogh thì bị hai chữ "hết hàng" đập ngay vào mặt. Tôi luôn thích tranh của Van Gogh. Ngoài ra thì tranh của Childe Hassam cũng rất tuyệt, có chút gì đó gần với phong cách của Van Gogh (đó là tôi cảm thấy vậy) nhưng lại thanh nhã, dịu dàng và ít ám ảnh hơn. Chẹp... tóm lại là số tôi quá nhọ đi!

4. Công nhận Lưu Diệc Phi đóng vai Trâu Vũ trong phim Tình yêu thứ ba dở tệ hại, xem được nửa phim phải tắt đi vì không chịu nổi cái gương mặt xinh đẹp cứng đờ như tượng sáp ấy. Còn thằng cha đóng vai Lâm Khải Chính cũng chả khá hơn là bao, thứ nhất là sỉ nhục vẻ đẹp của Khải Chính trong nguyên tác truyện, thứ hai là vẻ mặt bê tông cốt thép đấy chả có tí dính líu gì đến nhân vật cả. Ô thế mà vẫn có những đứa khen được cái phim này mới ảo diệu chứ!

5. Không biết đọc ở cái truyện nào có một câu thế này (thật ra là ngại google =]]), khá hay:
"Sai" là chuẩn mực của xã hội. Trong chuẩn mực của em thì việc gì thích là không sai.