29/10/18

5 for today



1. Mùa khô vùng cao nguyên đã đến. Hôm nay tôi cảm nhận rõ nét không khí se se, gió đông bắc khô lạnh và nắng vàng ruộm cả vùng trời. Vui quá nên tôi vào đây ghi chép.

2. Thấy chị Hoài Anh giới thiệu cuốn sách tranh Dưa hấu muôn năm tôi mới nhớ đến chuyện lần đầu tiên nuốt phải hạt quả mận. Hồi đấy tôi cũng như bao đứa trẻ khác tin chắc rằng nuốt hạt vào bụng thì cây sẽ mọc ra và tôi sẽ chết. Thế là tôi lẳng lặng lên giường nằm đắp chăn, nghĩ rằng khi nào thấy bụng bắt đầu đau nghĩa là hạt mận bắt đầu mọc mầm, lúc ấy tôi sẽ gọi mẹ vào nói mấy lời trăng trối cuối cùng trước khi nhắm mắt xuôi tay :)) Nằm cả buổi sáng không thấy gì, tôi mếu máo kể mẹ nghe, tất nhiên là bị mẹ cười vào mặt một trận nhớ đời :))

3. Tôi đã không hề biết cậu Sói quý hóa nhà chúng ta dát lên người toàn hàng hiệu như thế nào, cho đến khi cô Tuli hạ cố khai sáng cho tôi từng món một. Tôi đang nghi ngờ cậu ta có phải là bạn của mình không... chứ nhận thức của tôi về quần áo chỉ ở mức "không được trần truồng ra đường" thôi... Jesus... (⊙‿⊙✿)

4. Đang khao khát tính đến chuyện đi xăm thêm một hình to to nữa bên tay trái.

5. Nếu bạn Spi có ghé đây thì tôi chỉ muốn nói rằng "còn 2 tháng nữa là hết năm, hy vọng cậu vẫn khỏe mạnh nhé". He he.




28/10/18

5 for today



1. Khiếp quá, lỡ xem gần 20 phút tập đầu phim The haunting of Hill House thôi mà sợ đến mất ngủ hai đêm liền. Xong phải xem mười mấy tập Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài mới trở về trạng thái tinh thần yên ổn như cũ :")) Mà hồi xưa xem LSB-CAĐ chỉ thấy thích Mã Văn Tài, nhưng giờ xem lại bỗng nhiên khoái Lương Sơn Bá hơn hẳn, vì Hà Nhuận Đông đóng vai này nhìn mặt rất ngu ngơ, vừa thấy đã buồn cười rồi :"))

2. Sáng cuối tuần hơi lười nên tôi tự cho phép mình xem phim. Phim Honey, của Nhật. Nghe tên phim đã biết là có thể yên tâm đến happy ever after. Mặc dù phim Nhật có những khi khá giáo điều và kiểu lịch sự hơi thái quá, nhưng xem phim về mấy cô cậu học sinh cũng thấy vui và ngọt ngào. 
Phim này làm tôi nhớ thời cấp 3. Hồi đấy khối 12 trường tôi có anh kia đẹp trai dễ thương, lại còn giỏi dancing nên sau buổi văn nghệ 20-11 anh này nổi tiếng khắp cả trường. Thế xong sáng nọ tôi đang cùng mấy cô bạn băng ngang qua sân trường thì thấy anh đẹp trai cũng đi cùng bạn theo hướng ngược lại. Tính tôi từ bé đã mê trai xinh gái đẹp, thành ra tôi chả nhớ gì đến mặt mũi, lao ngay đến gần hotboy và trầm trồ "oa, anh Trí đẹp trai nè!" =)) Ui dzời ơi, bị tôi nhìn chòng chọc nên anh Trí đẹp trai đỏ hết cả mặt mũi, vừa cười vừa mếu, còn bạn tôi và bạn anh nọ thì cười rần rần cả lên. 
Tương truyền từ đó về sau, cô gái nọ bị vận đen ám lên người, quen bao nhiêu bạn trai cũng đều là tự mình thích tự mình tán tự mình tỏ tình cả đấy, nên đừng hỏi sao tôi chán ghét làm con gái :))

3. Tôi đã biết tại sao em Tuli có thể quen anh người Trung Hoa lâu đến thế. Nghe cô Cuckoo và những chị em khác đồn, con trai bên Trung thời nay vừa đẹp vừa dễ thương, lại còn rất dịu dàng với con gái (và dịu dàng cả với nhau nữa :]]). Còn Sói thì bảo là con trai Hàn Quốc kiêu lắm. Còn Aryn lại bảo là con trai Nhật hơi nghiêm túc và cẩn trọng quá. Còn tôi thì bảo là tốt nhất đừng nghĩ đến con trai Việt Nam làm gì cho thêm buồn :))

4. Tôi bị mất tài khoản facebook và page Đốm. Thế giới Internet vốn chẳng phải bao la gì, chỉ như một cái bể cá lớn, những gì tôi nhìn thấy hằng ngày chẳng qua cũng chỉ trong phạm vi những đường kết nối của tôi với một nhóm người nhất định. Mất những đường kết nối ấy rồi là tôi chẳng thấy gì nữa, so với người mù cũng không khác là bao. Cũng may tôi chả quan tâm đến mạng xã hội cho lắm, có hay không cũng không việc gì.

5. Đi mấy vòng cái chợ rộng lớn mà không mua được một đôi dép đi trong nhà. Tôi khó tính quá ư...





25/10/18






Ơi chích choè ơi!

Chim đừng hót nữa,

Bà em ốm rồi,

Lặng cho bà ngủ.


Bàn tay bé nhỏ

Vẫy quạt thật đều

Ngấn nắng thiu thiu

Đậu trên tường trắng.


Căn nhà đã vắng

Cốc chén nằm im.

Đôi mắt lim dim

Ngủ ngon bà nhé.


Hoa cam, hoa khế

Chín lặng trong vườn,

Bà mơ tay cháu

Quạt đầy hương thơm.


Quạt cho bà ngủ | Thạch Quỳ








21/10/18

For my dear friend








I miss you so much... so much...

what must I do

what can I do...







16/10/18

5 for today



1. Google "Zao Dao art" để xem tranh của Zao Dao thì thấy ra một kết quả là Cụ bà đứt khí quản vì ngã vào dao mổ gà... ô kê am fai...  (⊙‿⊙"")

2. Khi bạn là trùm giang hồ thì bạn nói gì cũng đúng cũng phải... ô kê am fai ờ gain... 
_( ∠ 、ン、)_ 









3. Nay thấy trên tivi có tin về đường dây buôn bán thận. Theo đó, người bán thận thường được tầm 200 triệu, còn người mua phải mua với giá khoảng 450 triệu, khoản chênh lệch là tiền lời cho đám môi giới. Tôi vốn định bán thận để trang trải tiền thuốc men, nhưng giờ nghĩ lại, có khi nên làm môi giới vẫn hơn ấy nhỉ...  ( ˵¯͒ ⌄ ¯͒˵)

4. Tôi mua 10 nghìn được 7 quả thanh long to. Vậy ra người ta trồng thanh long để cho vui à?

5. Một đoạn phỏng vấn anh Lu trên trang longandshort.vn, trích ra đây mấy điều hợp ý: 
Sau này anh muốn có một gia đình như thế nào? 
Thỉnh thoảng anh cũng thích cưới vợ, đẻ con đấy. Nhưng anh cảm thấy anh không phù hợp để làm bố lắm. Có thể vài năm nữa anh sẽ nghĩ khác, nhưng anh không hiểu tại sao người ta lại phải cưới nhau. Anh với bạn gái anh sống với nhau không muốn cưới xin gì cả. Tiền làm đám cưới đi chơi một năm có phải sướng hơn không. Đẻ con ra vất vả lắm, nếu mà đẻ ra nó đi học luôn thì còn được.
Cưới nhau là một lời hứa rất hão huyền, giống như trao nhau một cái ảo tưởng. Tình yêu ở đó khi người ta thôi cố gắng gán cho nó những định nghĩa, quan điểm hay những lời hứa hẹn. 
Liệu có phải biến cố gì quá lớn xảy ra khiến anh muốn tự tử? 
Không có biến cố gì cả. Mọi người nghĩ tự tử rất kinh khủng nhưng anh thấy rất bình thường. Lúc đó anh đang ngồi chơi, và anh muốn đi chết. Nhân viên của anh thấy anh chuẩn bị đi đâu nên tiện bảo anh đi mua hộ lọ sữa đặc. Anh đi mua lọ sữa đặc rồi anh đi chết tiếp. Thực sự lúc đó anh thấy cuộc sống rất buồn cười, rất vui.
Ngày xưa anh rất ghét những người tự tử nhưng giờ anh thấy rất thông cảm với họ vì anh đã trải qua những điều đó rồi. Trầm cảm, hay tự tử, những cái đấy rất bình thường, không cần sự xúc tác, không có một khuôn mặt. 
Dường như anh không nghĩ “cái chết” là một việc gì quá to tát, vậy anh nghĩ thế nào về hạnh phúc? 
Anh thấy rất bình thường. Tất cả những điều diễn ra trên đời này đều rất bình thường, cái chết, tình yêu,… Anh không thích phải định nghĩa thế nào là yêu, thế nào là hạnh phúc. Hạnh phúc là một khái niệm mơ hồ. Anh đang cảm thấy vui với công việc của mình vì anh yêu thích những gì anh đang làm hàng ngày, nó đem lại cho anh cảm giác mình sống đúng với bản thân mình và đóng góp được những giá trị có thực, dù nhỏ bé.





15/10/18

5 for today


1. Khi tôi có nhỏ bạn là fan bự của Mike Angelo:
- Nè, tháng sau qua Thái đúng hong?
- Ờ...
- Trời, vậy là mày được hít chung bầu không khí với Mike của tao rồi đấy!!! 
(˵¯͒ བ¯͒ ˵) Vầng thưa chị, em thật vinh dự lắm!

2. Phim Girls in the dark nhìn chung là câu chuyện về mấy con bé nữ sinh không thấy học hành gì, toàn tụ tập ăn bánh uống trà đọc thơ, làm như mình quyền lực với cả quý tộc lắm, rồi đến lúc mâu thuẫn với nhau thì chọn một con ra xẻ thịt nấu lẩu ăn. Thiệt hết nói nổi bọn này. (눈‸눈)

3. Hôm nay nghi Chrome có vấn đề nên cài Cốc Cốc để xem thử có bị lỗi vậy không. Vốn không thích không ghét Chrome, chả qua hồi nào đến giờ xài rồi nên không buồn đổi cái khác. Thử Cốc Cốc xong định gỡ ra thì thấy bảng Cốc Cốc hiện con chim cú mèo mếu máo kèm dòng chữ "chúng tôi rất tiếc, xin hãy cho chúng tôi thêm một cơ hội", tự nhiên thương quá chừng, thế là không nỡ bỏ Cốc Cốc ra nữa. Thương nhau để đó nhe Cốc Cốc.

4. "Roy Kim often has a sad aura in his songs. But it's not that kind of sadness that makes you cry and break down. It's that kind of sadness you can feel at the end of the day, when you're on your way home and you're simply tired. Your day has been fine but the moment you leave work or school you just feel drained. I often feel as if I've forgotten something important or as if something is missing. I'm not the only one who experience this, right?"




5. Mèo vằn mặt cau có đột ngột chết lúc nửa đêm. Sáng sớm phát hiện thấy xác nó nằm co cuộn dưới cổ Bớp. Ra là Bớp không biết mèo con đã chết, nửa đêm quờ chân sang bên cạnh thấy người mèo lạnh ngắt nên chỉ nghĩ phải kéo mèo lại gần để ủ ấm cho mèo. Bớp đã ôm xác mèo cả đêm. Thương quá...




13/10/18

5 for today






1. Sói trầm lắng mất một thời gian khi không còn Kyu ở bên cạnh nữa. Ai cũng nghĩ cậu chàng buồn vì phải rời xa đứa trẻ mình chăm sóc mấy năm nay, nhưng tôi nghĩ Sói buồn phần nhiều vì chính cậu ấy cũng cảm thấy cần phải làm như vậy. Sói cô đơn như HongKong1 với Trùng Khánh Sâm Lâm trộn vào nhau vì cuộc sống quá hoa lệ và hiện đại của cậu ấy.

2. Tối qua mơ thấy mình giữa Sài Gòn, đang nằm trong căn phòng ở ngôi nhà nhỏ của chị bé Heo. Sàn gỗ ram ráp. Không khí thoang thoảng mùi sách. Tiếng máy lạnh rù rì và sự nhỏ bé của căn phòng khiến tôi cảm thấy yên tâm vì mình không quá cô đơn. Rồi tôi nghe đám trẻ ngồi trò chuyện những điều trên trời dưới bể với nhau. Tôi nghĩ chúng đang cố lơ mình đi vì mình là người lạ, nhưng hóa ra không phải thế, bọn trẻ đơn thuần coi sự có mặt của tôi là điều gì đó rất tự nhiên, giống như chiếc gối hay con mèo quanh đấy thôi. Tôi thấy nhẹ nhõm và ấm lòng khi người ta coi mình như một thứ thân thuộc và không cảm thấy cần phải cố bắt chuyện với mình. Một giấc mơ dễ chịu biết bao.

3. Cảm giác thật xa lạ khi mấy năm trước thấy cô bạn mình yêu vô cùng một người, rồi mới đây nàng mời tôi dự đám cưới nàng với một người hoàn toàn khác. Như thể chính mình là người bị phản bội. Nghĩ lắm lúc mình cũng kỳ cục và dị hợm thiệt.

4. Lần đầu tiên trong đời tôi hối hận vì mình không tập đi xe máy.

5. Thấy thương ghê hà... :"<















thích khoảnh khắc 3:14 đến 3:20 này ♥










6/10/18

...



Sau 25, thế giới của tôi thu nhỏ về hình dạng như thuở cậu ấy còn tồn tại trên đời.
Một vài người không hiểu cho rằng tôi cứ bó mình vào một góc như thế sẽ càng trở nên ủ dột. Thực ra thế giới nhỏ bằng quả chanh thế này mới chính là thế giới của riêng mình tôi.
Đã từ rất lâu, khoảng không rộng như phố Nguyễn Huệ hay góc nhỏ hẹp như nhà tắm nhà tôi đều chẳng còn nghĩa lý gì nữa, vì tôi đứng ở đâu cũng chẳng còn nghĩa lý gì nữa, lòng tôi đã lạc đến một nơi nào đó rất xa rồi. 
Ngày trước, tôi từng ra siêu thị với một người bạn trai cũ. Chúng tôi mua mấy quả cam. Siêu thị trưa đầy những bà nội trợ. Trong lúc anh chàng ấy chọn cam, tôi đi loanh quanh một vòng và cảm thấy thật thú vị khi đứng ở mỗi góc khác nhau, trông anh chàng ấy lại khác đi một tí. Cho đến lúc anh chàng ngẩng lên và không thấy tôi đâu, gương mặt lộ rõ vẻ lo sợ, tôi liền cảm thấy lòng mình chùng xuống. Lúc đó tôi đã nghĩ, nếu không còn mình nữa thì con người này phải làm sao đây. Tôi nghĩ thế, và tôi đã bỏ đi...

Tôi đã chẳng còn tâm trạng nào mà chen chân vào thế giới của bất kỳ ai.

Vì thế giới nào cũng thế cả,

có khác gì nhau đâu...