7/5/19

...



Ở đám tang, nàng kéo chiếc ghế nhựa ra ngoài cổng, ngồi hút liền hai điếu thuốc. 
Ban đầu, nàng thấy hối hận vì đã không mua một chiếc váy đen cho tử tế, để hôm nay phải mặc chiếc sơ-mi màu lục thẫm vốn chỉ nên dành cho Giáng sinh. 
Rồi nàng nghĩ, lúc này mà đầu óc còn lấn cấn chuyện áo quần thì thật không phải đạo. Nàng nghĩ mình nên tập trung tìm cho ra nỗi buồn thương con người đang nằm trong kia. Nàng nghĩ về bàn tay gầy và trắng xanh từng nắm chặt cổ tay mình ngay cả trong lúc ngủ. 
Lại một người nữa thản nhiên đi, không thèm quan tâm đến chuyện nàng bị bỏ lại. Trong lòng nàng bỗng trào lên một nỗi ấm ức. Tại sao lại bỏ đi như vậy? Có biết cảm giác ngồi trên một chiếc ghế nhựa tại đám tang, hút vài điếu thuốc khét lẹt và cố không nhìn những dáng người xa lạ xung quanh là như thế nào không? 
Không, người chết không biết, chỉ mình nàng biết. 
Chỉ mình nàng biết nàng đang ngồi trên chiếc ghế nhựa màu đỏ xẹo xọ, vạt áo thấm đẫm nỗi cô quạnh, hai vai nặng trĩu cảm giác gì đó không thể gọi thành tên. Cơn gió thời gian khô hanh thình lình tạt qua, nàng thấy mình già sọm. 
Nàng dụi mạnh con mắt bên phải. Nhưng vừa buông tay thì con mắt bên trái đã nóng ran lên. Nàng lại dụi mạnh mắt trái. Không được, nàng không chống đỡ nổi cảm giác khốn khổ này. Đâu đó ngay trên dạ dày xuất hiện một cơn đau thắt, rồi nghẹt mũi, rồi khó thở, rồi đoạn giữa cổ cũng thắt lại. Cả cơ thể đều chống lại nàng. 
Tay trái nàng dồn hết sức ấn vào đôi mắt ướt đẫm như thể muốn hai nhãn cầu vô dụng ấy phải bẹp dúm đi. 
Bên tay phải, điếu thuốc đã cháy đến tận cùng, vài đóm đỏ còn sót lại dính vào da nhưng nàng đã không còn cảm giác đau. 
Cả người nàng nay chỉ còn bất lực và tê tái.




5/5/19

5 for today



1. Một sáng Chủ Nhật âm u. Tiếng chim mùa hè thánh thót đâu đó trong không trung. Rhye đang mơ màng hát Song For You trên laptop. Tôi đã biết mình sẽ tiêu phí nguyên buổi sáng nay để không-làm-gì, ngoài việc ngồi ngơ ngẩn.

2. Trong phim The Lobster, David cảm thấy giả vờ vô cảm trong khi bản thân có cảm xúc luôn dễ hơn giả vờ có cảm xúc khi mình chẳng cảm thấy gì. Tôi cũng thấy vậy.

3. Ông bảo vệ ở khu chung cư nơi thằng em tôi sống là một ông già độc thân. Cả ngày đều ngồi nhìn chằm chằm vào tivi, bữa tối đều đặn uống sáu chai bia Tiger (phải là bia Tiger) trong lúc nghe nhạc yêu đương remix trên Youtube, sau đó karaoke vài bài rồi đi ngủ. Thi thoảng ông ta sẽ bắc ghế ra trước cổng khu chung cư, ngồi ngay dưới tầm quan sát của camera rồi cà khịa gây sự với đám thanh niên đang đánh bài gần đó. Không ai trong đám thanh niên thèm quan tâm. 
Không nơi để đi, không chốn để về, không có quá khứ để nghiền ngẫm, cũng chẳng muốn hoài hơi dò đoán tương lai. Ông già ấy là một chiếc bóng trong vô vàn chiếc bóng đang lơ lửng giữa không gian thành thị chật ních và buồn tẻ.

4. Một trong những cảm giác tôi vô cùng ghét chính là cảm thấy có lỗi với người khác. Tại sao? Vì đó chỉ là hành vi tự trấn an bản thân của kẻ phạm lỗi và là mồi nhử khiến nạn nhân nảy sinh thêm vài tia hy vọng. 
Giật sập túp lều của ai đó rồi bố thí cho người ta miếng bánh để ăn ư? Thật mỉa mai!

5. Hôm nay đặc biệt muốn chìm vào tập Fish Night của phim Love, Death and Robots...





1/5/19

5 for today



1. Gái quê tiêu phí sạch mấy ngày nghỉ để cày phim Doctor PrisonerGame of Thrones, rồi nàng còn may được thêm hai chiếc áo mùa hè xinh xinh. Giờ thì nàng đang ngồi đây và khóc ròng khi nghĩ đến những việc phải làm ngay sau kỳ nghỉ lễ.

2. Hôm qua lại có một buổi họp mặt họ hàng. Lần này người lớn trong nhà tếu hơn, trực tiếp đề nghị giới thiệu người này người nọ cho tôi làm quen :)) Tôi để ý thấy người lớn có vẻ rất thích mấy đối tượng làm công an :)) Cậu tôi còn cả quyết: Chỉ có mấy đứa nhỏ làm công an mới không bị con bé này bắt nạt, còn mấy đứa khác hiền quá chắc chắn không đối phó nổi rồi =)) Xong còn bảo, để cậu mời nó qua nhà chơi, xong cậu gọi mày xuống chơi luôn nha, xong mày rót nước mời nó rồi hai đứa nói chuyện. Dì tôi liền gầm lên, việc gì phải rót nước mời đứa nào, muốn uống thì tự đi mà rót chứ! =)) Xong từ chuyện định giới thiệu người này người nọ cho tôi, cả đám liền chuyển sang cười ha hả và tranh luận về quyền lực phụ nữ =)) Thiệt tình mấy người nhà này... =)))))

3. Xem phim về chính nghĩa và bảo vệ công lý nhưng mình lại đi thích tên phản diện giết người mới chết chứ. 
Tại sao tôi lại có xu hướng thích những kẻ đen tối hơn? Vì mấy kẻ xấu không bao giờ khiến tôi đặt niềm tin ủy mị và những kỳ vọng mù quáng vào chúng. Bản chất của kẻ xấu luôn rành mạch, rõ ràng, trước sau như một. Ngộ nhỡ một ngày nào đó kẻ xấu biến chất (không còn xấu xa nữa mà trở nên tốt) thì quá trình đó dù sao cũng đỡ đau tim hơn sự biến chất của một người tốt :))  
Dựa theo những suy luận trên, có thể kết luận rằng: tôi thích kẻ xấu cũng chỉ vì tôi sợ chúng mà thôi. :))

4. Chân trái có ba vết bầm tím (song đang mờ dần). Còn khớp ngón cái của tay trái đau đến không cử động được. Tôi đã làm thứ quái gì mà lại thương tật cỡ này nhỉ...?

5. Thế là tháng Tư rực rỡ đã qua đi...