29/9/19

5 for today



1. Cảm giác hanh hanh đầu tiên của mùa khô đã xuất hiện vào sáng nay. Aigoo... thiệt chẳng còn gì tuyệt hơn tiết trời này nữa...

2. Mèng ưi, chiếc váy Reiwa bên nhà Magenta Vintage đẹp quá! ಥ‿ಥ  Có phải phụ nữ chăm làm cả năm chỉ để đến mùa thu đông đi tiêu sạch tiền vào quần áo váy vóc các thứ không? 
Ahuhu ~ (*꒦ິ꒳꒦ີ)

3. Vấn nạn lướt web phim:
Em Đốm: Có một phim gọi là Dao Tim bạn trẻ ạ!
Đốm: Gì cơ? Giao Tim á?
Em Đốm: Không, thấy ở đây dịch là Dao Tim. Là Knife Heart ấy!
Đốm: Tên gì kỳ quá! Phim khác thử xem.
Em Đốm: Hay phim Into the Ashes?
Đốm: Cái gì??? Into the Ass á??? Eo kinh quá!!!
Em Đốm: Không! Ash cơ mà! Không phải Ass!
Đốm: Thôi nghỉ, không phim phò gì sất, đau cả đầu!

4. (ง •̀_•́)ง Xã hội loạn lạc hồi này đã khiến Đốm phải mua về một cây gậy bóng chày tự vệ. 

5. Chính thức bỏ chiếc giường gỗ lâu năm để dọn ổ nằm dưới đất. Thích mê. Y như đi cắm trại trong rừng thời tiền sử ấy nhé! Thiếu niên thì càu nhàu bảo nằm dưới đất không tốt, dễ bị ốm, rồi âm dương ba la bô lô các thứ, nhưng mà kệ ông cụ non ấy đi ~ ha ha ha ヘ( ̄ω ̄ヘ)




20/9/19

5 for today



1. Hơi bị bực mình vì Trung Thu năm nay, gái quê đã mua phải một hộp bánh trung thu ngọt đến khiếp hãi. Bánh làm thủ công mà thế này thì tôi mua 500 bánh trung thu Đồng Khánh ăn để bị tiểu đường còn đỡ ghét hơn! =.=

2. Lần nào đi cắt tóc cũng gặp bà chị thợ phụ "thắt đáy lưng ong" (′ʘ⌄ʘ‵) Đốm lim dim hưởng thụ giọng chị nhẹ nhàng, tay chị mềm mại xoa tóc nàng. Chị đúng là cô tiên gội đầu mà! Oi chị ơi ~ sao eo chị thon thế ~ cho iem ôm eo chị một tí tiii được khônggg ~~ ٩(*´ ﹃ `*)۶

3. Tối qua đang ngồi chơi thì nghe tiếng chị mẹ nằm mơ và la ú ớ. Tôi chạy sang định bụng sẽ giải cứu nàng ta khỏi cơn ác mộng, nên tôi thò đầu vào phòng và hỏi nàng ta đang mơ gì đấy. Nàng ta vẫn nhắm nghiền mắt và la lên "có đứa đang bắt trộm Bớp nhà mình kìa Hà ơi!!!". Tôi giả vờ gào "mẹ đừng sợ, chạy ra đấm ngất nó luôn điii". Thế là chị mẹ gật đầu như giã tỏi, yên tâm mơ tiếp. Hẳn là trong cơn mơ, nàng ta đang lao ra đấm tên trộm thật rồi. R.I.P trộm! =))

4. Mua hẳn một bộ sách của ông Nguyễn Duy Cần để từ từ nhâm nhi trong những tháng ngày cuối năm. 

5. Nghe hai bác gái nói chuyện:
- Mấy người trúng vietlott thích nhỉ! Mình chả bao giờ trúng vé số được, bất công ghê.
- Cô từng mua vé số chưa mà đòi trúng?
- Nhưng cái số em có bao giờ trúng được đâu mà mua!





15/9/19

5 for today



1. Một tối mưa, ngồi làm việc và ao ước mình đang nhâm nhi thuốc lá thì nên nghe gì?




2. Bữa nay làm được mấy hộp kem chuối cốm.

3. Bữa nay cũng mua một cây son màu hồng san hô.

4. Hỏi: "Thiếu niên" là gì vậy? 
Đáp: Chính là món gỏi cuốn trong bữa trưa mùa hè của tôi ~
 {\ _ /}
( • - • )

5. Nay đọc một tí truyện đạo đức xem sao: 
Một vị sư lên rừng hái củi, trên đường về gặp một cậu bé đang chạy chơi đùa, hái hoa bắt bướm. Vị sư đến gần hỏi:
- Trên tay con cầm gì thế?
- Một con bướm ạ
- Nó sống hay chết vậy?
- Đố sư biết nó chết hay sống, nói sai sư phải mất cho con bó củi nhé! - Thằng bé láu cá
- Con bướm chết đúng không?
- Ha ha, sai rồi, con bướm còn sống nhé sư! 
Nói rồi cậu tung con bướm bay lên trời. Vị sư cười nói: "Củi của con đây, cầm về đi!" 
Thằng bé hí hửng đem bó củi về khoe cha, ông bước đến nhéo tai thằng con: "Đem bó củi lên chùa trả rồi xin lỗi người ta ngay." 
Thằng bé vừa đi vừa la: "Nhưng con thắng mà?!" 
Đến chùa, hai cha con chắp tay xin lỗi, vị sư chỉ mỉm cười gật đầu. Trên đường về cậu bé vẫn hậm hực. Người cha nhẹ nhàng nói: "Nếu sư nói con bướm còn sống con cũng bóp cho nó chết đúng không? Từ đầu ngài đã định đem bó củi để đổi lấy một mạng sống rồi đó." 
Thằng bé lặng lẽ cúi đầu. 
Sự ngạo mạn và hiếu thắng luôn lấy đi bao lý trí của mỗi chúng ta. Đừng thấy ai lùi mà vội bảo họ thua. Thiện lương khó hơn là thông minh. Bởi vì thông minh là thiên phú, còn thiện lương là một sự lựa chọn.








11/9/19

5 for today



1. Một chiều nắng đẹp nên nghe gì?




2. Ngay gần Trung Thu thì bỗng nhiên trời chuyển nắng ráo. Đêm qua trăng sáng vằng vặc. Thế là mai cô Đốm của chúng ta rước đèn ông sao được rồi ~

3. Mấy bữa rảnh rang liền lôi cuốn Truyện cổ Triều Tiên ra đọc chơi. Tuy truyện cổ dân gian có vẻ ngây ngô trong cách hành văn, nhưng ngẫm kỹ thấy rất thâm thúy, lại còn lắm chi tiết buồn cười :)) Kiểu như trong một mẩu truyện, có tên kia bị giặc đuổi, đến gần sông thấy người chèo đò, liền cầm một bọc vàng đưa ra nhờ ông ta chở qua sông. Tôi đang tự nghĩ, qua sông việc gì phải bỏ ra lắm tiền thế cho phí hoài, thì ngay sau đó, truyện mô tả người lái đò cầm vàng và chèo thuyền qua sông nhanh như tên bắn! Ra vậy, đúng là tiền nào của nấy mà, thời cổ cũng không khác thời nay là bao :))

4. Thiệt tình, giờ tôi bớt cái tính dễ mủi lòng với mấy chuyện than vãn và kể khổ rồi. Đời chính là bể khổ, tôi với mấy người đều ngập ngụa trong một bể, ai cũng như nhau cả thôi. Mấy người là ai mà có quyền than thở và đòi hỏi người khác phải đáp ứng chứ? Khởi động chế độ tự trọngtự lực cánh sinh dùm đi được không... aigoo...

5. Một trích đoạn Liễu Ngộ Xuân truyện mà tôi rất tâm đắc trong cuốn Tuyển tập văn học cổ điển Hàn Quốc
- Cây đàn này thế nào? Trước đây tôi có ý định học chơi đàn nhị nên đã có lần thử bắt chước tiếng chim kêu, tiếng côn trùng rúc lá. Thế nhưng, người khác nghe xong lại bảo rằng đó là tiếng đàn nhị của kẻ ăn mày, khiến tôi vô cùng xấu hổ. Làm thế nào để không bị đánh giá là tiếng đàn nhị của kẻ ăn mày đây? 
U Chun vỗ tay cười ha hả mà rằng: 
- Ông thật chẳng biết gì về nhân tình thế thái cả! Ruồi muỗi phát ra tiếng kêu vo ve, những người thợ làm việc tạo ra tiếng kêu chát chát bùm bùm, giọng nho sĩ đọc sách nghe sang sảng. Tất cả mọi thứ tiếng trong thiên hạ đều vì mục đích kiếm cái ăn cả. Thế nên, tiếng đàn nhị của tôi và của những kẻ ăn mày có gì khác nhau? Tôi học chơi đàn nhị là vì người mẹ già kính yêu của tôi. Nếu tôi không có cái tài vi diệu thì làm sao có thể phụng dưỡng được lão thân của tôi? Mặc dù thế, tài đàn của tôi vẫn không thể đạt tới cái tài đàn vừa vi diệu lại vừa như chẳng có gì đáng kể của kẻ ăn mày. 
Trước tiên, nếu bàn về chất liệu thì đàn nhị của tôi và của những kẻ ăn mày đều giống nhau cả. Cung vĩ của đàn nhị được căng bằng lông đuôi ngựa, lông đuôi ngựa lại được bôi nhựa thông tạo ra những âm thanh réo rắt. Đàn nhị không phải nhạc cụ thuộc bộ dây, cũng không phải nhạc cụ thuộc bộ hơi, nhưng nó lại phát ra những âm thanh vừa giống như âm thanh của nhạc cụ thuộc bộ dây chơi bằng tay, lại vừa giống như âm thanh của nhạc cụ thuộc bộ hơi thổi bằng miệng. 
Tôi học chơi đàn nhị ba năm thì thành tài. Trong ba năm ấy, năm ngón tay của tôi đều đã chai cứng cả. Thế nhưng, mặc dù tài nghệ ngày một cao, cuộc sống lại chẳng có gì khá giả hơn. Bởi vì càng ngày người ta càng không thể hiểu được tiếng đàn của tôi. 
Còn những kẻ ăn mày kia dù không biết chơi đàn nhị nhưng chỉ sau mấy tháng tập tành đã thu hút được rất nhiều người nghe. Sau khi kết thúc bản nhạc và trở về, có hàng mấy chục người theo sau họ. Chỉ cần làm thế, ngày nào người ăn mày cũng kiếm được nào tiền nào gạo, có khi một ngày kiếm được cả bao gạo. Lý do chẳng có gì khác mà chính là vì có nhiều người hiểu được tiếng đàn của họ. 
Bây giờ nếu nói đến "đàn nhị của Yu U Chun" thì tất cả người trong nước đều biết. Thế nhưng họ chỉ biết đến cái danh của tôi như vậy thôi, chứ có mấy người nghe mà hiểu được tiếng đàn của tôi? 
[...] 
U Chun từng bảo rằng: "Tài nghệ càng cao thì mọi người càng không thể hiểu được". Lời nói này đâu chỉ giới hạn ở riêng lĩnh vực đàn nhị của U Chun mà thôi.





9/9/19

5 for today



1. "Do you like being alone?" he asked.
"No. No one likes being alone. But I've learned how to live with it."

2. Chẳng thích Chopin. Thích Tchaikovsky hơn nhiều. 
"Nếu tôi đã thích Tchaikovsky, Chopin dẫu hay có gì liên quan?"

3. Thiếu niên nhà chúng ta cho hay: 
"Tôi đang đọc dở cuốn Sức mạnh của lòng kiên nhẫn. Trong đó viết rằng: lòng kiên nhẫn giúp chúng ta trở nên điềm đạm và chín chắn hơn. Thành thật, tôi cũng không dám chắc về lòng kiên nhẫn của mình, có những lúc tôi vẫn phát rồ lên lên vì mất kiểm soát. Nhưng rất nhanh, tôi có thể bình tĩnh lại để sau đó tìm cách xử lý thích hợp cho tình huống thay vì để bản thân bị cuốn theo cảm xúc nhất thời. Chắc không phải tự nhiên có câu sông sâu tĩnh lặng, lúa chín cúi đầu. Tôi tin rằng, kiên nhẫn là một đức tính cần được luyện tập và đắp bồi qua năm tháng."

4. Cực ghét cách người Hàn Quốc bắt đầu đoạn điệp khúc của một vài bài hát. Lúc nào cũng cao giọng rên lên, hoặc gào quằn quại, hoặc là hát liên tiếp một tràng đều đều ở quãng cao đến chói tai. Một ca khúc Hàn Quốc dở ẹc hao hao như một mối quan hệ tồi, bắt đầu ngọt ngào nhưng diễn biến và kết thúc khiến người ta phát ớn.

5. Preparing myself for "it's over", like a queen! Why not ~








7/9/19

5 for today



1. Tháng này có lẽ là khoảng thời gian mà chúng tôi nên ghi nhớ nhất trong năm nay.

2. Vẫn chưa hết kinh ngạc khi tôi lại học được thêm kinh nghiệm ứng xử mới, những điều mà nếu không xảy ra thì tôi vĩnh viễn không biết được mình thiếu sót và non nớt chỗ nào. Mỗi lần qua được chút gian nan liền cảm thấy lòng tin của mình lớn thêm một chút. Hay ho ghê...

3. Đây là dép đi trong nhà của u tôi (bên trái) và tôi (bên phải)... chẹp... =.='




4. Sắp Trung Thu rồi. Các thanh niên sắm sửa trà bánh và lồng đèn ông sao chưa~ ?

5. Cứ nhìn ngắm bộ hình xăm thủy thủ mặt trăng lại thấy dễ thương không giấy bút nào tả được, ôi chao... _(:3」┌)_








2/9/19

5 for today



1. Dành buổi chiều để cùng cả nhà nghe buổi hòa nhạc Điều còn mãi. Thích nhất phần trình diễn bài Người con gái sông La với giọng nữ cao vút (tôi dễ xúc động trước những giọng ca opera) và bài Tâm hồn của đá kết hợp dàn nhạc giao hưởng khá mới lạ. 

2. Mưa xối xả cả ngày lẫn đêm. Với hai áp thấp nhiệt đới cùng một lúc (có khả năng mạnh lên thành bão), cứ yên tâm là nửa tháng nữa cũng không có một ngày nắng nào. 

3. Bắt đầu ngán phim Peaky Blinders. Lúc nào cũng là nam chính làm trùm băng đảng, đám anh em trung thành sẽ có kẻ phản bội, còn đám phụ nữ cả ngày lo sốt vó và gào lên đòi được sống lương thiện (trong khi vẫn đang tiêu xài thả phanh từng đồng tiền mà ông anh gangster ngày ngày nai lưng ra kiếm), rồi kẻ thù nguy hiểm vây quanh đe dọa lật đổ đế chế của nam chính. Và lúc nào cũng là nam chính tài trí hơn người, giết sạch bọn cản đường ở cuối mỗi mùa phim. Xem tầm ba mùa còn thấy hay, chứ tới mùa 5 là hết hứng thú luôn rồi.  
Nhân tiện, nên có thiên thần nào đó giáng thế và làm vietsub phim Anne with an E mùa 2 đi chứ ~ huhu ~

4. Giả dối và rẻ tiền. Lúc nào cũng có những người như vậy đấy. Chẹp. (tôi không nói thiếu niên nhé, nói người khác, note đây để khỏi hiểu lầm :]] )

5. Trùm chăn và đọc tiếp cuốn Côn trùng ký đây. Một tối mưa chỉ có thế này là vui thôi...