30/10/19















28/10/19

...















26/10/19

...



Ở quầy tính tiền của siêu thị, tôi nhìn thấy một đứa bé tầm 2 tuổi. Nó mặc đồ cũng chỉn chu, nhưng chân lại không mang giày nên lấm lem và bẩn thỉu. Nó vừa đi loạng choạng vừa khóc rất khẽ, kiểu khóc của một người đã khóc đến thấm mệt nên chỉ còn đủ sức để trút từng hơi. 
Chị nhân viên tính tiền chép miệng bảo, mẹ nó đi siêu thị kiểu gì mà bỏ quên cả con, nhưng gọi loa mãi cũng không thấy đến, chắc lát phải xem camera để tìm coi là ai. 
Bà già đứng sau lưng tôi gạt đi, làm gì có mẹ nào quên con đến mức ấy. Đây chắc chắn là cố tình bỏ nó rồi. 
Một anh nhân viên siêu thị cao gầy thở dài nói, khi nào tan ca tối, anh sẽ đưa nó đến công an khai báo, chứ cũng không biết làm sao. Rồi anh dắt nó ra một bên, cho nó ngồi dựa vào cây cột. 
Tôi nhìn đứa bé. Nhìn mãi. Giọng chị nhân viên tính tiền của siêu thị văng vẳng từ hoang mạc vọng lại. Hình như chị ta hỏi gì đó về thẻ khách hàng. Đến tận khúc cua ở cầu thang, tôi cố quay đầu lại nhìn đứa bé kia một lần nữa. Nó vẫn ngồi dựa vào chân cột, mắt đờ đẫn nhìn vào một điểm trong cõi sàn nhà hư vô. Ngay tại khoảnh khắc ấy, ý nghĩ đáng sợ năm xưa thì thào vào tai tôi: nhảy xuống, cùng nhau chấm dứt nỗi thống khổ này đi thôi. 
Tôi thấy cuộn thang máy đột ngột dãn dài ra. Sàn nhà dưới chân tôi sâu thăm thẳm. 
Đầu tôi phát ra âm thanh rột rẹt như khi ta dò sóng radio. 
Rất nhiều âm thanh rột rẹt. 
Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng vì bầu không khí ngột ngạt nên quyết định ngồi thụp xuống thang cuốn và ôm đầu. Đến tận cuối chân thang cuốn, tôi bị ngã vì cứ ngồi đó mà không chịu bước ra. Một vài người nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên. 
Âm thanh rột rẹt trong đầu ngưng lại khi tôi ra đến chỗ em tôi đậu xe tận ngoài cổng siêu thị. Tôi không nghe thấy ai bảo mình phải nhảy xuống cầu vượt nữa.  
Chỉ còn một nỗi sợ mơ hồ phảng phất quanh đây. Và một vài hạt mưa. Mưa lâm thâm.




25/10/19

5 for today



1. Một trong những chuyện tôi háo hức nhất mỗi khi những tháng cuối năm đến gần đó là mua lịch. Năm nay tôi mua bộ lịch để bàn của một bạn họa sĩ tôi biết trên fb. Dùng màu sắc rực rỡ lòe loẹt, nét vẽ kiểu Van Gogh, và chủ đề về Harry Potter. Tất thảy đều khiến tôi yêu thích vô cùng. 

2. Phim Na Tra - Ma đồng giáng thế dễ thương thiệt, lại còn rất cảm động nữa, xem xong vẫn muốn xem lại. Còn phim Anne with an E phần 2 thì mới xem chưa được phân nửa, bận quá chưa kịp xem tiếp, cơ mà vẫn muốn nói là phim đẹp vừa hay.

3. Tôi biết thêm kha khá điều hay ho từ chương trình Ước mơ đồng quê mà mẹ con tôi theo dõi vào mỗi giờ uống trà buổi chiều. Ví dụ như hôm nay: Ta có thể dùng hoa thược dược cho món salad.

4. Ngay lúc này, trời đang mưa, nhưng phía tây lại có ánh mặt trời nhàn nhạt và trong trẻo.

5. Cách đây mấy hôm, Đà Lôi về nhà với một vết thương nặng ở chân sau. Hai hôm nay, cũng không thấy tăm hơi Hạ Phổ Đạt đâu nữa. Buồn quá. Đã xuất hiện một kẻ nào đó trong khu này bắt đầu đặt bẫy mèo. Như thể gã Johnnie Walker trong Kafka bên bờ biển, hắn sẽ lùng bắt bằng sạch mèo quanh đây và chặt đầu mèo trong vui thú. Mà tôi thì không biết phải làm sao để bảo vệ bọn mèo đáng thương... Ôi...








21/10/19

...




P ơi, sáng nay tỉnh dậy tớ đã thấy ô cửa sổ đầy nắng thế này... 
Cậu đang ở đâu, nằm trên băng ghế gỗ dưới tán cây mùa hè, hay vẫn lang thang trên một triền đồi lộng gió. Ở nơi đó, cậu có bình yên không. Còn ở đây, tớ đang dần tìm được một chốn bình yên để nép vào rồi đó P à, một vòm cây mát lành che gió chắn mưa đó P à... nên buổi sáng hôm nay của tớ thật sự dịu dàng lắm...
P ơi, dù ở đâu đi nữa, chúng mình hãy cùng nhau sống thật an lành nhé. Tớ và S vẫn luôn ở bên cậu đây :")










12/10/19

5 for today



1. Sáng thứ bảy đẹp trời (hồi này trời thường đẹp). Tôi đang nghe Keira Knightley hát Lost Stars.

2. Tối qua tôi ra siêu thị gần Tháp Nước, định mua mấy hũ sữa chua hạt óc chó mà tôi tình cờ thấy trên ti vi. Nhưng siêu thị không có loại sữa chua này. Cuối cùng tôi ra về với một túi gồm sữa gạo rang, sữa mè đen, cracker vị trà xanh, một chiếc bánh phô mai, hai hũ bánh flan, một ổ bánh bông lan cuộn vị chocolate, đậu hà lan tẩm mù tạt và một ít bơ đậu phộng... e hèm...

3. Đang định viết tiếp ở đây thì có anh nhân viên giao hàng gọi ngoài cổng. 
Tôi quý anh này nhất,
vì trông mặt mũi anh thật thà chân chất,
và lúc nào anh cũng cười toe toét như hoa mùa xuân :")) 
Anh hớn hở bảo tôi: "Hàng này không phải thanh toán, chắc em có quà rồi, he he he!"
Ừ, đúng là tôi có quà thật. Quà của thiếu niên, đẹp và cổ điển như một bức tranh đó thiếu niên à ~ (◡‿◡✿)

4. Hôm qua có chút chuyện buồn lòng và hơi khó nghĩ. Có lẽ do lâu rồi tôi hạn chế giao tiếp giữa người với người nên tôi đã chớm quên những sự phức tạp trong suy nghĩ của người đời. Giá mà tàng hình được một lúc thì hay...

5. Đây là bài thơ mà Sói thường lải nhải bằng tiếng Nga.  
 
Да, я сказала: “Уходи”, -
Но почему ты не остался?
Сказала я: “Прощай, не жди”, -
Но как же ты со мной расстался? 
Моим словам наперекор
Глаза мне застилали слезы.
Зачем доверился словам?
Зачем глазам не доверялся?





6/10/19

5 for today



1. (Lại phải) đi cắt tóc. Anh thợ cắt tóc bữa nay nom kém bảnh bao hơn mọi lần. Liệu có phải anh ta đang sa vào cờ bạc hay nghiện ngập gì không nhỉ? Anh ta cười bảo tóc tôi nhanh dài quá ha. Chẹp. Thiệt chán khi bạn để tóc ngắn và tóc cứ mọc nhanh vèo vèo, trong khi mấy người thích nuôi tóc dài thì tóc mãi không mọc lên nổi. 
Chị thợ phụ hôm nay mặc váy và áo len mùa thu xinh xinh. Cuối cùng cũng tìm thấy một người biết cách ăn mặc và có ý thức về phối màu ở quanh đây. Yêu chị thế chứ ~ ahihi ~

2. Lần nào đọc sách về thuật ứng xử của người xưa, tôi cũng cảm thấy mình như người bán khai man rợ.

3. Ghét cay đắng mấy quảng cáo có cảnh cả gia đình 4 người (hoặc 6 người) vừa nhún nhảy vừa hát một bài hát lời lẽ vô nghĩa (thường là viết lại lời trên nền nhạc bài hát dân gian quen thuộc nào đó), sau đấy cả bầy chụm lại cầm sản phẩm và đồng thanh đọc một câu slogan hay motto nhảm phè. Vừa xấu vừa lố bịch, song không thể phủ nhận một điều là mấy giai điệu nhảm nhí đó bám vào đầu người nghe rất lâu. =.= Ngày xưa học marketing thương hiệu, cô giáo từng nói "hoặc tuyệt đẹp, hoặc điên rồ, chứ nhất định không được nhạt nhòa không ai thèm nhớ đến, đây chính là chiến lược"!

4. Có lẽ nên xem thử phim When the camellia blooms mới được. Chưa biết hay dở ra sao, nhưng riêng chuyện ngồi ngắm thời trang của chị Gong cũng đủ thích rồi.

5. Tối qua mưa nhẹ. Ra khỏi rạp chiếu phim đã thấy bên ngoài Vincom lấp lánh đèn. Một góc thành phố như thể được bàn tay nào đó đổi sang phong cách cyberpunk vậy. 
Nể ông chú Joaquin vì Joker lần này vô cùng ấn tượng theo một cách rất khác. Đôi lần tôi lặng đi khi thấy cách một xã hội méo mó vặn xoắn con người như thế nào. Trong rạp toàn mấy đứa nhóc cuối cấp 2, đầu cấp 3, nhưng không ai trong chúng ồn ào. Có lẽ, chúng hoặc là ngủ gà ngủ gật, hoặc đang thảng thốt vì bi kịch của người đàn ông trên màn ảnh đến nỗi chẳng biết nói gì thêm.




3/10/19

...





 {\ _ /}
( • - • )  <( Ăn bánh quy không? )
/~O~ \

 {\ _ /}
( • - • )  <( Uống sữa đậu nành không? )
/~U~ \