31/8/19

...




Ban chiều, tôi cùng mẹ ghé nhà Ruby, cho chị em nó một túi măng cụt ngọt lịm. Lúc trở về thấy mấy gia đình ở dãy trọ đầu bên kia ngõ đang quạt bếp nướng thịt. Có vẻ vui. Sau đó trời đổ mưa xối xả, tôi đứng nửa giờ ngoài hiên ngắm mưa, trong không khí vẫn còn thơm phức mùi thịt nướng. Tôi tưởng tượng mấy gia đình lúc nãy hẳn đang quây quần với nhau bên chầu thịt nướng nóng hổi. Rồi tôi lại nhớ một buổi mưa Sài Gòn, bọn tôi lội mưa tầm tã đi ăn thịt nướng, tôi tung tăng nhảy lõm bõm qua những vụng nước loang loáng trên vỉa hè, nghịch cho nước bắn tung tóe ra xung quanh và cười khanh khách. Nhìn lại phía sau chỉ thấy một nụ cười bao dung lúc ẩn lúc hiện dưới tán ô ướt đầm đìa.  
Hồi ấy tôi không thấy lạnh như bây giờ. 










29/8/19

5 for today



1. Bi kịch trước mọi lễ trao giải: Phải tưởng tượng và viết ra vài dòng diễn văn cảm ơn giải thưởng mà mình có 90% "không bao giờ được nhận". Trước đây Leonardo DiCaprio hẳn cũng có một bài diễn văn để dành cho Oscar, nhưng chắc ông chú bị tạch giải đến dài cổ nên sau đó thây kệ, cóc cần diễn văn diễn viếc gì nữa!

2. Vẫn đang nhấp nháp bộ Côn Trùng Ký và cảm nhận những đòn khắc nghiệt mà thiên nhiên đánh vào số phận nhỏ bé của đám côn trùng. Hy vọng chúng sẽ can trường sống sót. Bên cạnh đó, tôi thấy mình càng lúc càng yêu mến những ghi chép khoa học tràn đầy tình cảm của ông Fabre.

3. Có lần mẹ tôi chép miệng bảo: Tại sao bây giờ chúng nó lại thích đăng chuyện vợ chồng nhà cửa lên mạng thế nhỉ. Tốt khoe, xấu cũng khoe. Chả còn biết cái gì là ý nhị và thiêng liêng nữa. Mày đừng có mà như chúng nó đấy nhé. Mẹ thấy lố bịch vô cùng. 
Mẹ à, mẹ cũng quá lo xa rồi. Con gái mẹ còn chả có cái gì để mà khoe đây!

4. Tôi thấy mình thật ngu ngốc và lố bịch, và buồn, như món đồ chơi hết thời nơi hội chợ xuân tỉnh lẻ mười mấy năm về trước...

5. Có những lúc người ta quá bận để viết gì đó về bản thân mình. Dần dần, người ta quá bận để nghĩ đến việc viết. Sau cùng, người ta quá bận đến nỗi chẳng buồn nghĩ ngợi thứ gì ngoài "sự bận rộn".




28/8/19

5 for today



1. Đốm Đĩnh Đạc - Đốm Đức Độ - Đốm Đú Đởn - Đốm Đau Đầu - Đốm Đờ Đẫn - Đốm Đà Điểu - Đốm Độc Đáo - Đốm Đần Độn - Đốm Đầy Đặn - Đốm Đu Đeo - Đốm Đủng Đỉnh - Đốm Đơn Độc - Đốm Đau Đớn - Đốm Đình Đám - Đốm Đon Đả - Đốm Điên Đảo - Đốm Đông Đặc - Đốm Đường Đột - Đốm Đàn Đúm - Đốm Đắc Đạo :))

2. Mùa 2 của series Mindhunter đúng là hay-miễn-chê. Ngoài ra, series The Boys chính là chân ái của những ai nói không với chủ nghĩa siêu anh hùng đạo đức.

3. Hỏi đúng người rồi đấy :))



4. Tuy rất thích ăn bánh flan nhưng cô gái chưa bao giờ làm nổi món này, mà mua bên ngoài lại quá ngọt không ăn được. Hôm nọ lướt qua page Yêu Bếp, thấy chị kia chia sẻ công thức làm bánh, nghe chừng ngon nghẻ. Nay cô gái lưu vào đây, may ra một ngày nào đó sẽ làm được chăng...



5. Ban tối có một bạn nào đó nhắn tin cho tôi, bảo là bạn ấy rất mê một bức tranh mà tôi vẽ, và thế giới trong tranh của tôi khiến bạn ấy ấn tượng lắm. Rồi bạn ấy còn cảm ơn tôi vì mỗi sáng sớm đã chịu khó thức dậy lau sạch mấy ngôi sao rụng đằng sau những triền đồi ~




24/8/19

5 for today



1. Nhà ông anh giám đốc cạnh nhà tôi có nuôi một con Alaska, một con đốm Mỹ và một con cún nhỏ mặt buồn rười rượi. Thường mỗi cuối tuần, em vợ anh ta sẽ từ Đà Lạt xuống chơi, đa phần trong tình trạng say bét nhè, và tên công tử bột được nuông chiều bắt đầu lôi ba con chó đáng thương ra huấn luyện. Tên đó ra lệnh, quát nạt làm lũ chó sợ đến ù ờ không hiểu gì, thế là gã bắt đầu đánh chúng. 
Chiều nay, lúc cùng Bớp ra sân chơi, tôi nghe tiếng tên này quát ầm lên: "Chúng mày dám tỏ thái độ với tao à?", sau đó là tiếng con Alaska la tru tréo. Đến tội. 
Cần có ai đó tẩn cho tên điên vô lại này một trận đi chứ...Jesus!

2. Bốn thiếu niên chết ở biển mà tivi và báo chí đang đăng tin rầm rộ hồi này đều ở gần khu nhà tôi, học cùng trường mà thằng em tôi học năm xưa. Ngày nào cũng nghe tiếng khóc than và tiếng nhạc nhị não nề... chẹp...

3. Hồi này đã có Mindhunter mùa 2. Tối nào trước khi đi ngủ tôi cũng tranh thủ xem một ít. Tất nhiên trước lúc ngủ mà nhồi vào đầu toàn tội phạm giết người hàng loạt và mấy tên sát nhân biến thái thì cũng hơi... khó tả. Nhưng tôi thấy phim này hay thật sự, vì sở thích của tôi là đào sâu vào tâm lý con người mà.

4. Thiếu niên đang bảo sẽ làm rượu simmm ~

5. Có nên đi trên con đường mà mình biết thừa sẽ dẫn xuống vực không...?





21/8/19

5 for today



1. Tôi vừa làm một việc mà khả năng cao sẽ khiến tôi hối hận đến ngu người. 
Ok, fine! Tôi lúc quái nào chả vậy!

2. Thiếu niên cho tôi quà. Tôi lại còn được tự chọn quà nhé, nên tôi đã chọn bộ Côn Trùng Ký của Jean-Henri Fabre. Kiểu gì thiếu niên cũng sẽ mê bộ sách này như tôi thôi, nên tôi sẽ đọc thiệt nhanh rồi gửi cho thiếu niên cùng đọc nhé ~

3. Góc thành thật đối diện với bản thân: Thời gian gần đây, đầu óc tôi ù ì tới nỗi tôi thường xuyên hoảng loạn vì không biết mình nên làm gì, vẽ gì. Nói ngắn gọn là tình trạng mất phương hướng. Tôi hay mất phương hướng hơn 20 ngày trong một tháng và gần 12 tháng trong một năm. Tôi nghi Voltaire chính là người chắp bút cho vở kịch cuộc đời mình.

4. Gần đây tôi có xem phim tài liệu Vĩ tuyến 17 - Chiến tranh nhân dân của đạo diễn người Hà Lan Joris Ivens (người đàn ông trông như anh em sinh đôi của diễn viên Ian McShane trong John Wick và American Gods!). Mọi thứ trên phim giống hệt những gì mẹ hay mô tả cho tôi trong những câu chuyện về cuộc sống thời chiến. Tôi cảm thấy mấy con người ở đó thân thuộc như thể tôi cũng từng sống trong phim với họ vậy. Thiệt diệu kỳ.

5. Hè nào tôi cũng xem Tây Du Ký, vậy mà tôi không thấy chán. Đây cũng là một chuyện thiệt diệu kỳ!





15/8/19

5 for today



1. Sáng nay vừa thức dậy đã được bác hàng xóm cho một túi bánh tiêu, bánh cam, bánh gối nóng hổi và thơm lừng. Mình ôm túi bánh hít hà mùi bánh và mùi túi giấy nâu mộc mạc. Chị mẹ bảo, mấy hôm nữa hái một ít măng cụt mang sang cho bác để cảm ơn.

2. Rằm tháng Bảy, trăng sáng rực. Hôm qua mấy mẹ con soạn một mâm cúng be bé ngoài trời và kê ghế ra sân ngồi ngắm trăng. Hôm nay thì nhóm lò làm món gà nướng rồi mời vài người thân ghé chơi. Mọi người cùng Bớp em và mẹ con chị mèo quây quần khá vui vẻ. Tự nhiên mình nhớ đến chuyện một tháng nữa là tết Trung thu rồi... Năm nay nhất định sẽ vòi thằng em mua bánh trung thu cho mình ăn.

3. Đến đây là hết những gì tốt đẹp trong ngày.

4. Bây giờ là 11 rưỡi tối. Mình muốn chửi thề và cầm gậy bóng chày đập vỡ sọ một đứa nào đó.

5. Vừa nãy buộc phải nhắc lại một chuyện chẳng ra gì trong quá khứ. Thế giới này thật lắm thứ bẩn thỉu và bệnh hoạn. Còn mình cứ phải sống như thể mình chẳng sợ bất cứ điều gì. Mẹ kiếp.





14/8/19

1949




















11/8/19

5 for today



1. Lụ khụ, yếu ớt cả tuần liền. Thật kinh khủng.

2. Sáng nay trời bắt đầu có những khoảng nắng ngắn ngủi. Tôi đu bám theo thằng em ra tiệm cắt tóc quen thuộc gần nhà. 
Chị thợ phụ có vòng eo con kiến đã quay trở lại sau nhiều ngày vắng mặt (một cô em thợ phụ vụng về đến kinh hãi từng thế chỗ trong lúc chị này đi vắng). Tôi cảm động vô bờ khi nhìn thấy chị ta dù rằng hôm nay chị mặc váy yếm không khoe ra tí eo ót nào. 
Mật khẩu wifi ở đây vẫn là dãy số từ 1 tới 9 trừ số 8 ra. 
Hồng ân trời ban xuống là khi có một ông bác trung niên dắt hai cậu con trai thiếu niên đến cắt tóc. Một trong hai cậu thiếu niên đó đẹp muốn ngưng thở! Jesus, cậu ta chính là phiên bản tổng hợp hoàn hảo của Hoàng Tử Thao và Địch Lệ Nhiệt Ba! Jesus!!! 

3. Cậu em họ vừa trúng tuyển học viện lục quân. 
Mới ngày nào học cấp hai, nó ngỗ ngược bỏ nhà đi, còn viết thư bảo bố nó chôn tiền ở chân cột điện gần nhà để khi nào hết tiền nó tạt qua lấy. Bố nó và bố tôi chạy đi tìm nó suốt mấy ngày, thiếu điều muốn lộn tung cả cái thành phố bé tin hin này lên, mới phát hiện nó đang ngủ lăn lóc trong một tiệm net. Ai cũng tưởng thằng bé này thế là hỏng, không còn nhiều hy vọng. Hôm nó xuống Sài Gòn thi đại học, nó và thằng em tôi còn phè phỡn ăn chơi cả mấy ngày. Tận sát giờ thi chúng nó mới phởn phơ lái xe ngoài đường, vừa đi vừa google xem địa điểm thi ở đâu. Nhưng hóa ra tên nhóc này cũng có chí tiến thủ ra phết, có lẽ nó cảm nhận được sự thất vọng và coi thường của mọi người nên đã hì hục lao đầu vào học hành. Nay thì nó đã chính thức nhận được sự tôn trọng của mọi người rồi đấy.

4. Nàng Sushi từng nói tôi và Nem đều có gen "lập dị khó đoán" trong người. Kiểu thái độ hằng ngày trông có vẻ rất đều đều, tuồng như đang trôi theo một logic dễ tiên lượng, nhưng thể nào cũng luôn có những plot twist đột nhiên nhảy xồ ra khiến người ta không kịp thích ứng. Được thôi, càng ghét kẻ nào tôi sẽ càng tặng kẻ đó nhiều cú plot twist vào phút thứ 89. Cho mà đáng đời cái tội suy bụng ta ra bụng người nhé.

5. Hay là xem lại phim Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài hồi 2007 nhỉ. Tự nhiên ngẫm nghĩ thấy mấy phim hồi xưa dễ thương ghê...





7/8/19

Thất tịch có mưa



Ngày Thất tịch. 
Tất cả những gì tôi nhớ về Thất tịch là truyện "Thất tịch không mưa" của Lâu Vũ Tình. Một câu chuyện buồn thảm. Tôi chịu không nhớ được nội dung câu chuyện ấy nữa, chỉ biết là nó rất buồn. Nghe vậy là hiểu rồi. Còn gì buồn hơn một câu chuyện chẳng đọng lại gì ngoài nỗi buồn.
Mưa suốt từ hôm qua đến giờ vẫn chưa ngừng lại. Có lẽ Chức Nữ và Ngưu Lang năm nay rủ nhau lập bếp nấu lẩu Tứ Xuyên trên cầu Ô Thước rồi. Hẳn là ăn cay đến trào nước mắt chứ không phải vì một năm mới được gặp nhau một lần mà cảm động sùi sụt. Chẳng biết hai người này có dùng messenger như chúng tôi không. 
Hôm nay chúng tôi cũng ăn lẩu. Lẩu cá. Rau cần nước. Nhà chẳng có bếp lẩu mini hay gì, nên chúng tôi hì hục lôi ra chiếc nồi cơm điện cũ, vốn bị bỏ xó từ lâu, chỉ cần cắm điện vào liền có ngay một nồi lẩu nghi ngút khói. Trông hơi nhem nhuốc tí, nhưng ấm và vui. 
Tự nhiên tôi ỉu xìu nghĩ, liệu sau này bọn mình có thể cùng nhau bắc nồi lẩu bên hiên nhà, cùng nhau ăn những ngày trời mưa không? 
Hay là làm một nồi mì tôm nghi ngút khói và vài gắp kim chi cay xè cũng được. 
Thất tịch. Vẫn mưa rất to. Tôi dành cả tiếng buổi chiều để xem mấy trận quyền anh. Rồi tôi viết blog. Và đọc thơ Lưu Quang Vũ. 
Nghe đâu đó có người vẫn nhớ tôi.

em kỳ lạ làm sao, tôi vừa yêu vừa sợ 
đã tránh đi vẫn muốn tìm gặp nữa 
quá xa xôi em lại quá gần 
lúc kiêu ngạo lúc như cô gái nhỏ 
xách đôi guốc mòn trong khu rừng lạ 
nhiều bùn lầy và đom đóm ma 
tôi thương em thương đến xót xa 
em quá hiểu tôi, tôi e ngại 
khao khát của em không phải của người con gái 
không có ở người con trai 
nỗi buồn riêng trong cây 
chỉ có mình em biết 
suốt đời không ngủ được 
là ngọn gió heo may 
trời rộng của anh ơi 
biết em xa thẳm thế 
vẫn muốn bồng trên tay...





5/8/19

...








Tháng tám mưa tầm tã.

Buổi tối tôi ăn cháo gà. Rau thơm trong vườn đẫm mưa khiến mũi tôi cay cay. Đôi bàn chân ngọ nguậy dưới gầm bàn lâm râm ngứa vì lạnh.

Anh bạn cũ không còn nhớ gương mặt tôi nữa, chỉ mang máng rằng tôi vẫn là cô nàng phảng phất nét duyên hơi điêu ngoa của con gái Bắc Kỳ. Hiển nhiên, tôi không phải con gái Bắc Kỳ. Tôi cũng không còn là cô nàng anh nhớ mang máng. Không hẳn. Đến một độ tuổi nào đó, rất nhiều gai góc đều rụng đi, rất nhiều duyên dáng bị hao mòn, cái lõi bản thân trơ ra như sỏi đá cuối bài Diễm xưa. Chẳng rõ tôi đã đến độ tuổi đó chưa, nhưng tôi thấy mình chỉ còn vài phần trầm lặng ẩn sau điệu cười khanh khách. 

Thời gian dài vô tận.

Con đường tôi đi loang loáng mưa dưới những ngọn đèn vàng. Người khom lưng đạp xe chở tôi đi giữa chiều mưa đã chết. Người dưới vòm hoa giấy hồng cũng đã chết. Mối đã rụng sạch cánh, nằm thoi thóp trong vũng nước mưa. Hoa phượng tan nát trên sân. Cào cào và bọ cánh cam chẳng còn. Giày đã mủn, sách vở quăn mép và bút mực đã cạn khô. Tuổi nhỏ trong tôi vẫn vừa đi vừa khóc. Chỉ còn mình tôi đứng lặng câm ở độ tuổi nào đó, không một điếu thuốc trên tay.

cái lồng chim quá chật
tôi bay đâu cũng cụng đầu

tôi có khả năng im lặng
như một cột đèn câm
đầu phố
thơ ngây...








3/8/19

A song for you and me








oh cruel world
will you knock me down
til I'm begging on my knees
and oh beautiful world
will you push me til I'm soaring with the stars?
til I'm flying with the birds?
let me know if I have what it takes
push me to the point my heart breaks and aches
remind me what I'm doing this for
let me go on and fight for more and more

and when I drift away
when I lose my way
my body starts to decay
my body starts to decay
and I put cigarettes in the ash tray
everything will be okay

let me know if I have what it takes
push me to the point my heart breaks and aches
remind me what I'm doing this for
let me go on and fight for more and more

when I stand in agony
absently
and my thoughts turn bitter and angry
send the Calvary to my balcony
free me from my insanity

and even though I hurt and I hurt
I will always be a dreamer at heart
and even though we've drifted apart
I'm still a dreamer
a dreamer with a heavy heart

let me know I have what it takes
push me to the point my heart breaks and aches
remind me what I'm doing this for
let me go on and fight for more and more...