28/7/20

5 for today




1. Bây giờ là chín giờ hai mươi tám phút, một buổi sáng thứ ba âm u và tẻ nhạt.

2. Ngẩn người một lúc, không biết viết gì, lúc liếc mắt nhìn đồng hồ đã thấy chín giờ hai mươi chín phút. Vẫn là buổi sáng thứ ba tẻ nhạt và âm u. Gió đang nhè nhẹ lay rèm cửa sổ.

3. Thay vì làm việc, tôi vừa ngó ra cửa sổ và thấy hai vũng trời be bé màu xanh dìu dịu, lạc lõng giữa khoảng không xám buồn hiu. Chuyến đi được mong đợi suốt mấy tháng nay có khả năng banh chành vì dịch bệnh. Hôm qua nghe Vịt Vàng bảo chị kế toán trưởng phòng nó hôm nay lại về quê chơi, hỏi thì chị bảo: "Bệnh ở Đà Nẵng chứ đã tới chỗ chị đâu mà lo em ơi!". Chỗ chị và Đà Nẵng cách nhau mỗi con đèo, chị quả nhiên có phong thái của một kế toán trưởng, tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

4. Lúc này đã là chín giờ bốn mươi ba phút. Hai vũng trời xanh dịu dàng đã biến mất. Trời đổ xám hoàn toàn. Gió lay mạnh mấy ngọn cây ổi màu xanh bàng bạc ngoài vườn. Tôi định nói về sự cô đơn khi thời của những ca khúc Pop, quần ống loe và mấy chiếc kẹp tóc rực rỡ sắc màu đã qua, và tôi ngồi đây buồn hiu nghĩ: "Hai cô gái M2M, bây giờ họ đang ở đâu?".

5. Không có gì để nói ở đây.




18/7/20

!

 


Lỡ hít phải một ít khói thuốc lá, thế là bệnh viêm xoang trở lại. Bỗng nhiên thấy ghét cay ghét đắng lũ người hút thuốc, bao gồm cả mình. Mẹ kiếp. Đáng lẽ cần có ai đó bắn tôi toang sọ ra ngay trong siêu thị, để não tôi văng tung tóe, dính bầy hầy trên mấy cây cột, và mắt tôi lăn lóc trên kệ đựng sữa. Sao không có ai làm vậy nhỉ?
 
Cơn giận bắt đầu xâm chiếm tôi vào khoảng 9h sáng gần dây phơi đồ. Lúc ấy tôi đang phơi mấy chiếc khăn. Chịu, chả biết tức giận chuyện gì, chỉ cảm thấy vô cùng cáu, nhìn gì cũng thấy ghét, trong bụng phập phồng như có dung nham chực phun ra. 
 
Thật khó để kìm hãm một cơn nóng nảy không lý do. Thế là tôi vào nhà, mở máy lên và đặt mua hai chiếc bra mỏng dính màu nude. Nhưng bỏ đồ vô giỏ hàng rồi, tôi lại chán chả buồn nhấn nút thanh toán nữa. Lạy thánh Ala...





7/7/20

5 for today



1. Việc quan trọng nói ngay kẻo quên: Fleabag là series phim tuy ngắn nhưng cực kỳ đáng xem. Phê luôn. Andrew Scott thì quá đỉnh.

2. Thật khó để tỏ ra vô cảm trước vẻ bad boy của Robert Goulet thời trẻ, khi ông cười nửa miệng và chuẩn bị châm điếu thuốc lá trên môi. Nhưng tại sao đôi mắt như đang bị chói nắng đầy quyến rũ đó lại trở nên quá to khi về già vậy nhỉ? Ông ấy có bị cường tuyến giáp đâu? Jesus. Tôi yêu cầu thời gian trả lại Robert Goulet của những năm đôi mươi nhưng vẫn chưa nhận được câu trả lời.

3. Tôi không thích áo trễ vai cho lắm. Mặc vào nom chán đời y như mấy chiếc quần của Keira Knightley những năm 2003, 2004 vậy. 

4. Chẹp, thích chiếc xe đạp Momentum iNeed Latte quá. Mấy màu xe khiến tôi có cảm giác nếu mình ngồi lên, nhất định sẽ đạp đến được Ý những năm 80. 

5. Tôi :"))