31/3/15

Tạm biệt tháng ba






1. Cuối tuần ra Hội An rồi nhưng đồ đạc chưa mua sắm gì, xe xuống SG chưa đặt, đại khái là vẫn ì ra với một mớ những việc linh tinh khác. Không biết Hội An có còn mưa liên miên...

2. Mới đi cắt lại tóc. Bà chị cắt tóc khen tóc tôi mượt và mềm, bảo tôi cứ giữ như vậy, đừng dùng hóa chất hay uốn ép gì hết. Tóc ngắn thật thích.

3. Thằng em rủ nhân xuống SG thì đi xăm luôn, tiện thể bấm thêm mấy cái lỗ tai. Ừ, mỗi tội ngại ăn kiêng, với cả sợ đau bỏ xừ  :))  Nhưng nếu rảnh chắc cũng làm, vì hôm bữa nhìn thấy loại bông tai hình mũi tên xuyên qua hai lỗ trên vành tai mà mê quá. Chẹp...

4. Lần đầu tiên, cái đứa không quan tâm đến cơ chế xã hội như tôi cảm thấy khó thở, vì một xã hội ngột ngạt. Thảo nào đi đâu cũng thấy người ta giương cao ngọn cờ chửi Đảng mắng Nhà nước. Nhớ hôm nọ có một ông chú kể trên fb rằng mấy bạn Việt Nam mình làm thủ tục qua Nhật du học, khi được hỏi sao qua Nhật, mấy bạn ấy nói: Phải qua đó để mà học lối sống với ý thức của người ta, chứ ở cái Việt Nam này thì... Vừa nói xong, một trong số đó tranh thủ chen lên hàng trên để được làm thủ tục trước người khác. Hờ, học đâu cho xa vậy? Ở Việt Nam này, tôi thấy đầy người cứ thích chê bôi bỉ bai này nọ, nhưng chính bản thân họ có tốt hay chưa cũng còn chưa có ai kiểm nghiệm được đâu đấy. Nếu cả đám dân, ai cũng cứ sống cho tốt cái phận mình đi, thì bầu không khí xã hội chủ nghĩa này đã dễ thở hơn biết bao. Ăn khoai lang rồi nói chuyện thế giới cho vui miệng, xong ai lại về bếp người nấy bới rơm móc rạ, thế thì than thở gì nữa. Tôi nói thật đấy!

5. Mấy hôm nay tôi đã kệ thây cái ô comment rồi. Đột nhiên thấy đỡ chướng mắt hẳn. Có một số việc đôi khi cần ta bỏ qua cho nó. Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan dung mà lại.

6. Tôi vờ dỗi, hỏi Sói: 
- Cậu chả quan tâm tớ, cũng chẳng buồn ai ủi tớ nửa câu nữa cơ mà.
- Thì tớ là bạn cậu mà. Tớ biết cậu rồi.
- Biết gì cơ?
- Biết cậu buồn xong rồi thôi. Giỏi nhất là kiếm lý do chống chế để khỏi phải buồn nữa còn gì.
- Này, cậu đang mỉa mai tôi đấy à?
- Hì hì, bé ngoan!