28/6/17

5 for today



1. Làm việc đến gần sáng mới ngủ. Người vật vờ như zombie. Thế mà chị mẹ đi chợ về, không biết lùng mua đâu được hai chiếc váy hoa, nàng ta sướng rơn lao vào phòng tôi như một cơn lốc và dựng đầu tôi dậy bằng cách gào lên: "Này mày ơi, xem váy hoa của mẹ đẹp không này!!!". Ôi...

2. Phim Hiến thân của kẻ tình nghi X hay thiệt. Quả nhiên Vương Khải và Trương Lỗ Nhất sinh ra để dành cho nhau, cứ nhìn ánh mắt chan chứa của Trương đại thúc thì biết, trình độ diễn xuất đúng là xuất thần luôn :)) 
Mà không biết khi nào mới chiếu Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ nữa, phim gì đâu toànnn trai xinh gái đẹp, trang phục cũng đẹp lung linh, mỗi tội tên phim dài đọc mỏi cả miệng, sao không để luôn là Mê vụ vi thành y như tiểu thuyết cho nhanh nhờ. Rõ nhiêu khê.

3. This is not what I expected thật sự là bộ phim hoàn hảo để xoa dịu tinh thần những lúc mệt mỏi. Chắc chẳng có ai được như Kim Thành Vũ, ở tuổi trung niên rồi mà vẫn còn quyến rũ ngời ngời, trông vẫn hợp với nữ chính trẻ trung như vậy. Và gái quê đã nhận ra phong cách mặc đồ của cô đầu bếp Cố Thắng Nam trong phim này khá giống với mình nhé. Ta-da~




4. Có những loại cảm giác, rõ ràng mình biết nó là thật, nhưng mình cứ lắc đầu nguầy nguậy rồi tự nhủ "không phải đâu, không phải đâu", rồi mình nhìn trời ngắm đất, miệng hát vu vơ, chỉ mong cho mau qua cơn chập cheng này. Rõ là thích mà cứ chối đây đẩy như một kiểu phản xạ. Với người cũng thế, mà với mấy đôi giày đẹp cũng thế. Nhưng nhìn đi ngó lại, hình như lúc nào mình cũng có vẻ quyết đoán hơn trong chuyện tậu một đôi giày. Mẹ kiếp.

5. Mới đó mà Harry Potter đã được những 20 năm. Tôi nhớ lần đầu tiên đọc HP là lúc còn bé lắm, người ta vẫn in HP thành từng tập truyện nhỏ, giấy vàng vàng cũ kỹ với minh họa đen trắng giản đơn. Còn cái ngày mà phần cuối của truyện ra, tôi bận học ca sáng trên trường, thế là bố tôi mới 7 giờ sáng đã ra xếp hàng trước cửa nhà sách để mua truyện về. 
Với một đứa đến tuổi này vẫn luôn tin có người tí hon sống trong vườn nhà như tôi, thế giới trong Harry Potter (hay Chúa tể những chiếc nhẫn, và cả Cướp biển vùng Ca-ri-bê) không chỉ đơn thuần là thế giới tưởng tượng nữa, nó gần như đã trở thành một nơi tồn tại song song với thế giới hiện tại. Tôi lúc nào cũng nhìn mọi vật xung quanh bằng đôi mắt tưởng tượng, từ bé đã thế, và tôi tin về sau tôi cũng luôn như vậy. Đôi lúc cảm thấy thật ngạc nhiên khi tuổi tác hay hiện thực chưa bao giờ khiến tôi đánh mất sự mơ mộng và trí tưởng tượng của mình. Đó hẳn là một điều vĩ đại tuyệt vời. Hẳn là thế.