29/6/17

Back to black



Hồi xưa tôi hay ngủ gật, nhất là khi ngồi một mình ở những nơi ồn ào, lại còn mở nhạc điện tử hay mấy loại nhạc bình bịch trong bar là tôi càng dễ ngủ.  
Có lần cô giáo đưa cả lớp dancesport lên bar để luyện tập, trong khi mọi người vui vẻ nhảy nhót, tôi nhanh chóng chọn ngay cho mình một góc vừa tối vừa ấm áp rồi lim dim ngủ ngon lành. Được một lúc, hơi tỉnh, thấy có thằng nhóc ngồi bàn bên cạnh đang nhìn mình chằm chặp, tôi lườm nó: "Nhìn gì, chưa thấy người ngủ bao giờ à?". Nó chu môi cự cãi: "Thấy đầy rồi, nhưng làm gì có ai vào bar còn ngủ lăn ra vậy!". Tôi khinh bỉ không thèm đáp, úp mặt xuống ghế ngủ tiếp. 
Về sau cô giáo dạy nhảy có kể lại, thấy em ngủ ngon quá cô không nỡ gọi, đành bảo phục vụ mang cho em cái gối kê đầu xong nhờ cậu thanh niên gần đấy ngồi trông em, thế mà nó cũng ngồi trông em được cả buổi tối đó, hay ghê. 
Ờ, hay ghê. Hay thiệt luôn.