tôi giữ P trong ký ức lâu đến nỗi
một ngày nọ, tôi chợt nhận ra cậu ấy không thể xoa dịu nỗi buồn của tôi được nữa
vấn đề của tôi bỗng trở nên quá phức tạp với hình bóng tuổi mười hai của cậu ấy
tôi như nghe được tiếng thở dài khe khẽ của P trong lòng mình
đó là một ngày buồn của thế gian