28/8/20

5 for today

 


1. Hôm nay tôi ăn gì?

Ức gà trộn với rau càng cua, lá chua me đất và đọt đinh lăng. Đậu phụ trắng. Cá hấp. Và rau muống xào. Có thêm dưa leo với ổi ăn tráng miệng.

 

2. Tám Sáu chỉ cho tôi một cuốn sách nói về bí ẩn của những cái cây. Tiếc là Tám Sáu vẫn chưa hiểu được tại sao thứ Ba là ngày của biển, thứ Tư là ngày của những quả cam, thứ Năm là ngày của bầu trời và thứ Sáu là ngày của màu xanh lục.

 

3. Đương cảm thấy mình bị bỏ rơi...

 

4. Tôi đang dán miếng lột mụn trên mũi và uống được một nửa ly sữa. Tối nay thoáng đãng. Dế kêu râm ran ngoài vườn. Việc ngập đến rún nhưng chị đây chả thèm quan tâm. Đằng nào cũng chết rồi.

 

5. Thiệt ra tôi viết 4 chuyện trên đây từ hôm qua, và bây giờ vẫn còn cảm thấy mình hoàn toàn bị bỏ rơi.





23/8/20

5 for today



1. Làm quân tử tốt nhất đừng nên trả thù các vị ạ. (눈‸눈) Hôm qua lên Vincom mới hay tin rạp chiếu phim đã đóng cửa từ đầu tháng vì dịch bệnh và chưa có kế hoạch mở lại!!! ლ(¯ロ¯ლ) Thôi thế thì còn phim ảnh gì nứa ahuhu  ༼ ༎ຶ ෴ ༎ຶ ༽

 

2. Vào nhà sách mua cho thiếu niên mấy chiếc dây cột tóc, ngựa vàng và ếch xanh, xinh xắn không tả được. Xong bị chìm đắm vào gian sách thiếu nhi. Lúc ra ôm theo mấy cuốn sách tranh và cả một cục gôm nho nhỏ. Thế là người nông dân đã cảm thấy cực kỳ hài lòng.

 

3. Không dám xem phim Lấy danh nghĩa người nhà, sợ trái tim íu đúi không chống lại được sự đáng iu của hai cậu nam chính :")) 

 

4. Lại không biết viết gì ở đây... Đến khi nào tôi mới thoát được lời nguyền kinh khủng này... (╮°-°)╮

 

5. Chuyện này chuyện kia của tiểu thơ Đốm. 
Có thể mua ở đơi ~ hí hí ---> *Click to buy*










19/8/20

5 for today

 

1. Mười năm trước, vào cái ngày đầu tiên công chiếu Inception thì tôi đang ngồi ở rạp bên cạnh xem bộ phim Step up dở hơi dở hám, mắt đeo kính 3D cay xè, và cay cú hết sức vì đã nhận lời đi xem thứ phim âm nhạc chán ngắt này. Mười năm sau, nghe đồn Inception sẽ được chiếu lại trên các rạp. Ha ha, quân tử trả thù mười năm chưa muộn mà! Quả nhiên! Quả nhiên!

 

2. Bây giờ là 10 giờ 10 phút tối thứ tư. Ngoài trời đang mưa rì rầm. Mưa là tiếng thở dài của buổi đêm. Tôi ngồi đây và nghĩ vớ vẩn rằng tôi sẽ nhặt được 50 tỉ ai đó đánh rơi bên vệ đường. Bất ngờ thay, điều không thể đoán được là tôi đem trả tiền lại cho người mất. Và như một điều đã được tiên đoán, người đó cảm ơn tôi rối rít rồi tặng tôi 20 tỉ thay lời cảm ơn. Cuộc đời thật đẹp biết bao, tôi nghĩ, tình cảm giữa người với người đâu cần những lời khách sáo hàm ơn.

 

3. Vậy là tôi có thêm một cái danh nữa, đó là họa sĩ truyện tranh. Tôi chả bao giờ tưởng tượng được có ngày họ gọi tôi như vậy.

 

4. Sao cứ đến đây là tôi không biết viết gì hết thế nhỉ? Số 4 bị nguyền rủa chăng?

 

5. Thiếu niên nhìn tôi và cười. Tôi nhìn thiếu niên rồi cũng cười. Chúng tôi nhìn nhau, cười tít mắt. Thiếu niên hỏi tôi cười gì đấy, sao lại cười. Tôi bảo thiếu niên cũng cười đấy thôi, lại còn hỏi tôi. Và chúng tôi chìm vào một đoạn phim đen trắng không âm thanh nhưng ngập tràn niềm vui không-thể-diễn-đạt-bằng-lời.




17/8/20

5 for today

 

1. Tối. Đang nằm dài trong phòng thì nghe tiếng tivi ngoài phòng khách vang lên giọng ẹo ẹo của nhân vật nữ:

- Tại sao huynh lại chịu mất một cánh tay vì muội chứ?

Tôi: Tại ổng ngẫu hứng nên làm trò đó má!

- Chỉ cần muội không sao là tốt rồi. Một cánh tay này không là gì cả!

Tôi: Anh nói chí phải, một cánh tay đâu có là gì, nó chỉ là một cánh tay thoy~

Một nhân vật nam khác xen vào:

- Mau theo ta trở về!

- Không, muội sẽ ở lại bên huynh ấy!

- Muội ở lại có khiến tay hắn mọc ra không?

Tôi: Cuối cùng cũng có người tỉnh táo ở đây.

- Không! Bọn muội đã định chuyện cả đời rồi!

Tôi: Thôi, em lạy chị!

 

2. Trước mặt nhà dì tôi là một con dốc đứng. Dạo trước leo được nửa con dốc là hai đùi tôi đã run run, cổ họng cay và hơi thở bắt đầu đứt đoạn. Hôm nọ sang nhà dì, tôi leo dốc nhanh, thản nhiên như đi đường bằng, hơi thở còn không có chút loạn nào cả. Lúc ấy tôi mới thấy sự lợi hại của việc tập tành đều đặn. Lúc ấy tôi mới nhận ra mình đã trải qua một đoạn đường dài như thế nào. 

 

3. Sáng nay đi cắt tóc. Không nhận ra nổi ông anh cắt tóc nữa. Anh ta nhếch nhác đến lạ, người ngợm hôi nồng nặc mùi nhậu nhẹt và thuốc lá. Vợ anh ta ngồi gần đó, đang buôn chuyện với đám thợ phụ, nom cũng trắng trẻo xinh xinh. Nếu đặt trong bối cảnh truyện Tây du ký, cô ta chắc chắn là yêu tinh rồi, còn ông anh thảm thương kia chỉ có thể sắm vai một tên thư sinh nhẹ dạ bị yêu tinh bắt vào trong núi để hút nguyên khí thôi. Eo...

 

4. Hỏi Tê Tê nhà mình muốn viết gì ở đây không, nhưng chàng ta bảo hôm nay không biết viết gì hết. Thế nên sẽ không có gì ở đây luôn.

 

5. Thật chẳng nhớ bao nhiêu năm rồi mình không ăn lựu. Đến cảm giác ăn một quả lựu mình cũng chẳng mường tượng ra nổi nữa rồi. Bỗng nhiên thèm một quả lựu ướp lạnh đến tan nát cả cõi lòng. Trời ơi...




11/8/20

5 for today

 


1. Bạn bên phòng truyền thông bảo với tôi là mấy bữa nay em chưa đi làm được vì còn chăm vợ mới sinh, có vấn đề gì chị cứ liên lạc với G để bạn ấy giải quyết nhé. Bạn mới 25 đã lên chức bố rồi. Tôi vừa thấy ngộ nghĩnh vừa thấy thật lạ lùng. Chậc.

 

2. Kinh quá. Nhỏ bạn vừa gửi cho xem clip gì mà "tôi chiều em quá nên em hư đúng không". Nó chê tôi lạc hậu vì không biết đây là cái gì. Jesus. Tôi đã lỡ biết và tôi đang cố để quên đi đây.

 

3. Mới hồi nào còn nói với bé Bịnh là nếu tôi trúng vietlot thì tôi sẽ cho Bơ nhà nó hẳn 1 tỉ. Xin lỗi Bơ, dì Đốm quá nghèo, đến nay dì Đốm vẫn chưa có tiền mua vietlot, ráng chờ dì nghen con :)))))

 

4. Mua một chiếc chén của ông anh bán đồ gốm. Ông anh bảo gửi hàng ngoại tỉnh chỉ sợ nhất là họ không đảm bảo hàng bể vỡ gì đâu. 

Tôi: Gửi đại đi anh ơi, chắc chả sao đâu :))

Ông anh: Ờ anh cũng nghĩ vậy, chơi tới luôn đi héng :)))

Sự đời quả thật thoải mái trong mắt những người dễ tính :")) 

 

5. Những lời rất đẹp của chị Đường...







8/8/20

5 for today

 


1. Tôi cảm thấy, phần lớn muộn phiền của đời người đều do tài chính thiếu thốn, phần nhỏ còn lại là do ảnh hưởng của rối loạn nội tiết mỗi tháng một lần.

 

2. Sáng nay tôi mang bốn chiếc áo thun và một chiếc váy đi cắt sửa. Bà chị chủ tiệm sửa đồ gầy trơ xương, người ngợm khô quắt như nắm cá cơm trên đĩa. Ngược lại, con gái chị ta cả người đều tròn trịa như trăng rằm. Chị này quả là ví dụ điển hình cho câu than thở thường nhật của mẹ tôi: "Nuôi một đứa con mòn xương mòn thịt". 

 

3. Benedict Cumberbatch vào vai Sherlock Holmes được 10 năm rồi à. Sao mà nhanh đến thế. Hồi đó ông chú ngoài 30 đẹp trai khiến chị đây muống ngừng nhịp tim =.=

 

4. Được quay lại bốn năm trước, bên quận 10, khi mình còn ngồi trên tầng thượng nhìn dòng người tấp nập bên dưới và vui vẻ ăn dimsum, có lẽ là cảm giác không tồi. Lúc đó chỉ có một mình nhưng không hề thấy cô độc... ít nhất là như thế...

 

5. Thôi đi tập tạ cho đỡ chán đây.




6/8/20

5 for today






1. Tháng Tám của tôi bắt đầu bằng bức ảnh Thái chụp. Tôi ngắm mãi những đóa hoa phớt hồng và mảnh trăng nghiêng nghiêng trên nền trời êm dịu. Ngắm đến cay cả sống mũi. Khoảng trời này tịch mịch quá. 
Chẳng biết có nên nhắn tin hỏi thăm người khác vào lúc nửa đêm không (lại còn khuyên họ đi ngủ sớm cho khỏe người trong khi tôi làm cái gì vào lúc sau 12h giờ đêm vậy chứ? jesus!), nhưng việc không tìm thấy instagram của chú bé tóc xoăn nữa khiến tôi hơi hoảng. Thật may là chú bé vẫn ở quanh đâu đó, chỉ là cậu chàng đang cần chút thời gian yên tĩnh mà thôi. Thật may...
 
2. Sáng nay đương khi căng thẳng thì thiếu niên lại nghiêng đầu cười tủm tỉm và bảo nom tôi hôm nay xinh tươi hơn mọi ngày, hai má hồng hơn mọi ngày nữa, thế là tôi (vẫn còn ngột ngạt và hoang mang) không nhịn được mà cười tít mắt. Thiếu niên lúc nào cũng vậy, thường dành những lời ngô nghê và dịu dàng nhất cho cô người yêu bé nhỏ của chàng ta.
 
3. Lần đầu tiên phải giấu hình xăm đi kẻo mấy bác người Nhật trung niên lại nghĩ mình được mafia cử đến. Cảm giác thật buồn cười. 
 
4. Tôi giảm được 2 ký sau một thời gian tập tành đều đặn. 
 
5. Các bạn tôi, cho dù ở đâu thì cũng giữ gìn sức khỏe thật cẩn thận nhé. Chúng ta đều già rồi, không thể hiện được nữa đâu :)))))