27/7/22

5 for today

 

 

1. Tôi mua gói âm thanh của A Soft Murmur để có thể nghe tiếng mưa giông sấm chớp kèm tiếng bếp lửa tí tách mỗi đêm. Giờ đây phải cần đến những thứ này tôi mới ngủ được. Quả là lối sống nhạt nhẽo đến đáng buồn ở thời đại công nghệ.

 

2. Tôi sẽ về Bắc dự đám cưới cô em họ vào cuối tháng 8.

Bữa trước hai mẹ con vui vẻ đi may áo dài cho mẹ. Trong một diễn biến khá liên quan, tôi mở tủ quần áo của mình rồi kinh hoảng nhận ra chiếc váy xinh đẹp tôi mặc dự đám cưới nàng Bệnh năm nào đã không còn mặc được nữa. Tôi thậm chí không kéo khóa lưng lên được vì vai tôi đã nở rộng.

Khóc không ra nước mắt.

Thằng em tôi bồi thêm: "Uống whey vào và tăng mức tạ lên, bạn trẻ sắp được làm đàn ông rồi!"

Không dám khóc nữa luôn.

 

3. Phim Good luck to you, Leo Grande hay đến bất ngờ. Hiếm thấy ai có đôi mắt hút hồn dễ sợ như nam chính. Nội dung không dễ nuốt tí nào, tôi tưởng vậy, nhưng lại được thể hiện vô cùng khéo léo khiến tôi phải chăm chú theo dõi từ đầu đến đuôi. Đáng xem!

 

4. Thú giải trí suốt tháng này vẫn là đọc Đô-rê-mon trước khi đi ngủ và mua mấy đôi hoa tai nhựa đủ màu sắc để đeo như bọn trẻ con.

 

5. Bác tác giả người Nhật, người mà năm ngoái tôi từng làm việc cùng, cũng là người mà tôi từng mô tả giống mafia, đã đột ngột qua đời vì đau tim hồi cuối tháng 6. 

Cho đến lúc nhận được tin buồn tôi mới biết bác ấy là giám đốc một công ty sản xuất đồ chơi ở Tokyo. Có rất nhiều người tôi biết luôn than vãn rằng cuộc sống của họ lúc nào cũng quay cuồng trong công việc, không có một tí thời gian nào để mà thở chứ đừng nói tới chuyện suy nghĩ điều gì khác. Thế tại sao một ông giám đốc trăm công nghìn việc vẫn kiêm được vai trò tác giả một đống đầu sách thiếu nhi? Tôi nghĩ, chẳng có gì là đáng nể ở đây cả, chỉ là khi người ta thực sự muốn làm, người ta sẽ luôn dành ra được thời gian để làm mà thôi.

Tội nghiệp bác, ra đi khi còn bao nhiêu kế hoạch đầy ý nghĩa chưa hoàn thành...




8/7/22

5 for today

 

 

Những đau khổ lớn của đời người:

 

Đã không có tiền lại còn cãi nhau với người iu 

Loại khổ này gây ra những cơn đau triền miên, dai dẳng. Người trống rỗng, bải hoải không chút sinh lực. Ngực nặng trĩu, khó thở, đầu óc tê tái. Cơ thể tồn tại nhưng ý chí sống quay về 0.

 

Chiếc váy đẹp nay đã chật, kéo lên chật mông, kéo xuống chật lưng 

Cái khổ này khiến ta sững sờ, mồm gượng cười nhưng lệ đổ trong tim. Ta xót xa, tiếc nuối, nhưng hoàn toàn bất lực. Cái khổ này chưa đi, cái khổ trên liền tới. Không có váy mặc, không thể cởi truồng, nhưng tiền đâu mà mua?

 

Còng lưng vẽ bìa sách suốt một ngày, vừa mở máy lên file hỏng toàn bộ, phải vẽ lại từ đầu

Đây là nỗi khổ thấu trời xanh, tựa sấm sét giữa trời quang, lại như đất bằng nổi sóng. Dù làm nghề gần chục năm, trải qua biết bao binh biến, khi đối mặt với đau khổ này cũng tạm coi giữ được phong thái "mặt không đổi sắc", thế nhưng cảm giác vạn tiễn xuyên tâm vẫn đủ khiến ta hóa đá trong chớp mắt. Khổ mà không thể la hét, chỉ còn biết gắng gượng cầm bút làm lại từ đầu.



 


3/7/22

5 for today

 

 

1. Đã là tháng bảy. Thành phố mùa này chỉ có mưa từng hồi từng trận - đặc sản của mùa gió tây nam.

Tôi càng lúc càng bệ rạc. Suốt một thời gian dài gần đây, tôi toàn dậy đâu đó vào quãng 8h đến 8h30 sáng. Ăn uống xong thì ngồi vào bàn làm việc với cái đầu mụ mị. Tôi chẳng còn nhớ rõ không khí buổi sớm như nào nữa. Chán ghê... (⁽⁽ ⁰ ⁾⁾ ‸ ⁽⁽ ⁰ ⁾⁾)

 

2. Đôi tai của tôi càng lúc càng nhạy cảm với âm thanh. Hồi này tôi thường xuyên phải nghe nhạc brainwave trên Spotify để đi vào giấc ngủ. Tôi còn mua luôn cả một bộ nút tai chống ồn Ohropax để đảm bảo tiếng ù ù gớm guốc từ máy sục bể cá nhà hàng xóm không đến được tai mình (feedback nhẹ là dùng nút bịt tai này sẽ không nghe âm thanh gì bên ngoài cả, nhưng lại nghe rõ tiếng tim đập bình bịch đấy nhá).

Jesus! ( ≖ _ ≖ ) Thi thoảng lại đâm ra ghen tị với đôi tai lãng nặng nề của bà già nhà kế bên chứ. 

 

3. Stranger Things mùa này kết thúc tanh bành quá, vậy là phải hóng tận mùa sau rồi.. Giờ chỉ còn biết bấu víu vào bộ Only Murders in the Building để giải trí mỗi tuần chẹp chẹp... ( •̥́ ˍ •̀⊂ )

 

4. Tôi đang đọc lại bộ Đô-rê-mon và nghe mấy bản nhạc thính phòng của ông Mozart. 

 

5. Chuyện đời bất hạnh của Đốm: 

Thị nằm dài thượt ngày qua ngày, không muốn làm việc gì, chỉ ngửa mặt lên nhìn trần nhà và thở dài từng hồi. Thị nằm ườn lâu đến nỗi thị không nhớ nổi đã bao nhiêu ngày trôi qua. Bỗng một sáng nọ, hơn trăm tỉ tiền mặt từ trên trời rơi ầm ầm vào đầu thị. Thị tối tăm mặt mũi, rách toác cả đầu, máu me bê bết. Cả nhà khóc thét đưa vội thị lên bệnh viện khâu hơn năm chục mũi. 

"Chỉ muốn nằm im xa lánh mọi sự đời mà cũng phải chịu nỗi xui xẻo này. Thử hỏi trên đời còn ai bất hạnh hơn ta nữa?" - Thị nghĩ, chực òa khóc vì tủi thân, rồi nặng nhọc nhặt từng xấp tiền bỏ vào bao tải.