29/9/21

5 for today

 

 

1. Tên oắt 9 tuổi bên hàng xóm bị mẹ nó la mắng té tát.

Tôi 30 tuổi, ngồi bên này hỉ hả: "Đáng đời mi lắm Đồng ơi, cũng có ngày bị mẹ mắng kìa, đáng kiếp lắm, láo nữa đi, muaahaha..."

 

2. Tự nhiên lại thấy hơi ghét công việc đang làm mới chết chứ.

 

3. Tôi chắc chắn sẽ không đọc những cuốn sách có tiêu đề kiểu "Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu", hay "Ngắm tuổi trẻ quay cuồng trong tĩnh lặng". Căn bản là tôi chưa từng có nhu cầu biết hoặc làm những việc như vậy.

 

4. Hồi này tôi đang cố gắng học cách chế ngự cơn nóng giận theo cách mà thầy Thích Nhất Hạnh khuyên nhủ: Án binh bất động - Tự nhủ rằng mình đang giận dữ, nghĩ về Bụt và xin Bụt khoan dung, nâng đỡ (mặc dù tôi chả biết Bụt tròn méo như nào, nhưng tôi cũng tự phác ra hình ảnh Bụt của riêng mình).

Kỳ lạ là cách này tỏ ra hiệu quả.

Tôi phân tán được những suy nghĩ tiêu cực, chia nhỏ cơn giận, và để chúng từ từ tiêu biến theo nhịp điệu công việc mà tôi làm (lau nhà, đánh răng, ủi đồ...). Sau khi bình tĩnh, tôi tập trung vào việc lý giải cơn giận vừa qua và chọn những cách hợp lý để cải thiện.

Hiện tại, áp chế cơn giận dữ nảy ra từ bên trong bản thân xem chừng dễ hơn áp chế cơn giận do những sự việc người khác đem đến cho tôi. Nhưng tôi vẫn đang chú mục rèn luyện. Tôi nhận ra mình là hình bóng của thiếu niên phản chiếu trong gương. Nếu tôi phát điên với cậu ấy thì cậu ấy cũng sẽ trở nên điên loạn. Vì thế tôi nhất định không được đầu hàng.

 

5. Đọc Lá Cải của Phan An, ôn lại chuyện xưa của Đốm và Bịnh :)) → *click here*





26/9/21

5 for today

 

 

1. Ông anh giám đốc Mobifone bên cạnh nhà tôi hình như đang có ý định bán nhà (một người quen của bố tôi, vốn là nhân viên dưới trướng chị vợ của anh giám đốc bảo thế). Hồi gần bốn năm trước, họ mua khu đất đó với giá hơn 700 triệu. Nay giá rao bán cả nhà cả đất cũng phải gần 6 tỉ. Minh chứng cho quan điểm "không phải thứ gì cũng bị thời gian bào mòn" là đây. (˵¯͒ བ¯͒ ˵) Giá nhà đất qua thời gian chỉ có càng lúc càng phình trướng lên mà thôi. 

 

2. Tôi vừa kết thúc đợt hợp tác vẽ cho chương trình radio của thầy Minh Niệm. Để kỷ niệm sự-kiện-to-tát này, tôi đã mua hai chiếc váy kiểu dáng tiểu thư trang nhã như váy của nhân vật nữ phụ trong mấy phim thời dân quốc bên Trung Hoa. Đây là hành động hết sức ngu độn và mang tính phản bội. Bởi vì, một là tôi vẫn đang thuyết phục mình nên biết chi tiêu tiết kiệm, hai là hồi này tôi có ý định chuyển sang ăn mặc kiểu như Billie Eilish (thời chưa khoe ngực) cơ mà. Tôi đang làm cái quái gì vậy nhỉ?

 

3. Nhân đương lúc chất vấn bản thân, tôi còn muốn tự hỏi mình là tại sao lại ngồi viết mấy dòng này, trong khi đáng nhẽ tôi phải làm việc đấy.

 

4. Tôi vốn muốn xem phim Lang điện hạ vì thấy nam chính cơ bắp vạm vỡ, da ngăm ngăm, không ưa đứa nào liền chỉ một đấm là xong, không như mấy nam ẻo lả nhợt nhạt của những phim khác. Chẳng ngờ, lê la mấy bình luận trên youtube thấy bảo cuối phim nữ chính chết, nam chính buồn cả đời... mẹ nó. Nghỉ. Không phim phiếc gì nữa. 

 

5. Không biết viết gì ở đây. Cũng không cảm thấy gì rõ ràng cả. Nhưng mà hình như hơi buồn buồn... Thôi vậy.





23/9/21

5 for today

 

 

1. Tôi lại sống được thêm một mùa Trung Thu nữa.

Năm nay tôi vẫn ăn bánh trung thu và rước đèn ông sao quanh nhà như năm ngoái.

 

2. Như thể sợ cả thế giới này không biết tôi là phụ nữ và tôi có kinh nguyệt, bây giờ cứ hễ tới kỳ kinh nguyệt là mặt tôi mọc mụn nhặng cả lên. Thứ mặt phản bội.

Có ai nhận ra gương mặt là thứ gắn bó trung thành đến chết với mình, nhưng nó đồng thời cũng là thứ dễ phản bội mình nhất không? Jesus. Không ngờ bản mặt bánh bao vô hại của tôi lại chứa đựng quá nhiều mâu thuẫn và ngang trái của đời người đến vậy.

 

3. Hồi này đang xem phim Quân Cửu Linh để giải trí những lúc không muốn nghĩ ngợi (mới đầu tôi còn đọc nhầm thành phim Quân Của Linh và nghĩ tên phim gì mà sến súa tởm lợm quá vậy). Nhạc phim này rất được, đến nỗi tôi thoáng tưởng tượng nếu tôi có một đứa con gái chắc đặt tên nó là Thanh Thanh Vũ quá :))

Ngoài ra, phim Danger Zone (Khu vực nguy hiểm) hay thiệt sự luôn. Cũng lâu lâu rồi, kể từ phim Chân tướng trầm mặc, phim Trung mới lại có một bộ đáng để xem. Ai thích thể loại hình sự căng thẳng thì nên thử đấy.

 

4. Vừa đọc xong cuốn Con ngựa bước vào quán bar của David Grossman. Tôi nghi ngờ hình tượng nhân vật Joker do Joaquin Phoenix thủ vai lấy một phần cảm hứng từ nhân vật Dovaleh trong truyện này. Chuyện đời Dovaleh rất hài hước, bởi vì bất hạnh đủ đường nhưng ông ta lại trở thành một tay diễn hài độc thoại (chắc để có lý do tự cười nhạo chính đời mình, hoặc xoa dịu nó, hoặc cả hai)

Một cuốn sách khiến tôi ngạt thở. 

 

5. Tôi cứ ngỡ mình sinh ra dưới chòm sao Vietlot. Nhưng thực tế, tôi sinh vào giờ Xấu, ngày Mụn, tháng Chân Ngắn, năm Ngực Không To. 

Đời là vậy.

Ai cũng tưởng mình giống Rick Sanchez nhưng hầu hết các vị chỉ là những phiên bản của Jerry Smith mà thôi.





l ơ l ử n g






















6/9/21

5 for today

 

1. Tôi bị đánh thức bởi loa lưu động của khu phố vào lúc hơn 7 giờ sáng. Đi kèm loa là cô giáo dạy Lý hồi lớp 6 của tôi, nhà ngay đầu ngõ, đang ra sức gào lên rằng phải đeo khẩu trang và găng tay.

Đến giờ tôi vẫn không nhớ hết được thông điệp 5K là cái gì, chỉ biết có mỗi Khẩu trang và Khử khuẩn, nhưng đã kịp đi từ kinh khiếp này đến hoảng sợ khác với những bài hát tuyên truyền biến thiên theo mỗi chu kỳ bùng dịch.

 

2. Thiếu niên kể con chó của bà chị khách hàng bị chết vì bệnh. Chị ta ngồi phệt ra giữa tiệm khóc tu tu rồi kể lể hành tỏi. Ngay sau đó, chị ta liên hệ tên thú y mua luôn con chó mới. 

Kinh nghiệm rút ra: khóc là hành động giải tỏa nỗi buồn nhanh nhất trên đời. Hãy khóc một lần cho xong.

 

3. Nhân nói về chó, trên báo sáng nay có bài viết về một người đàn ông thích làm chó.

Đại khái, anh ta ban ngày làm quản lý một cửa hàng gì đấy, còn tan làm anh ta về mặc một bộ cosplay chó, ăn thức ăn dành cho chó, sủa và thực hiện mọi tập tính y hệt chó. Anh ta bảo quá mệt vì phải làm người suốt 24 tiếng rồi.

Cũng được thôi. Chả qua cũng chỉ là hành động "kiếm tiền nuôi thú cưng" ở một hình thức hơi khác.

Tôi chỉ thắc mắc: liệu phần chó trong anh ta có mệt khi sáng hôm sau phải đột lốt người rồi đóng vai ông quản lý cửa hàng suốt nửa ngày không? 

 

4. Các vị thấy đấy, đến thầy Ngạn trên màn ảnh của các vị còn có cơ bắp cuồn cuộn. Không ai tránh được lời nguyền tập thể thao đâu. Hãy đứng dậy bắt đầu 15 phút khởi động rồi tập tành cho ngực nở nang, chân tay chắc khỏe, người càng thêm xinh đi nào!

 

5. Tại thế giới khác, một phụ huynh bày tỏ quan ngại: "Tôi hơi lo lắng về hình xăm sau gáy của cô V.T.Dương. Giáo dục con người cũng là một nghệ thuật. Hình xăm nhỏ và khá đơn điệu... tôi không nghĩ nó thể hiện được nghệ thuật gì... e hèm... ".

Một phụ huynh khác đặt nghi vấn: "Làm sao truyền được cho các em học sinh niềm đam mê nghệ thuật khi bản thân nhà giáo chỉ xăm có vài hình be bé như thế?"

Cô Dương tắt tivi, thở dài. Cô chợt nhận ra, dù ở thế giới nào cô cũng không bao giờ tránh được sự chỉ trích của một vài bộ phận người. Cô quyết định bật chế độ "thích gì làm nấy" rồi ngắt cmn kết nối internet. Thế giới thực ngoài kia có nhiều thứ để làm hơn.




4/9/21

5 for today

   

 

1. Mọi người có ổn không?
Tôi hi vọng mỗi người đều có thể xoay sở (theo cách nào đó) để gọi là tạm ổn. E hèm... nếu nhìn về một hướng lạc quan thì thời gian này chúng ta đều được hít thở những luồng không khí trong lành hơn rất nhiều.

 

2. Sau những trận cãi nhau tóe khói vô bổ (không kém phần căng thẳng) dạo gần đây, chúng tôi ngồi lại với nhau, vừa uống Strongbow vừa xem phim Survival Family (ở VN gọi là phim Nếu một ngày thế giới không có điện). Thi thoảng tôi lén nhìn thiếu niên xem còn giận tôi không, nhưng chỉ thấy bốn vạch nếp nhăn quen thuộc trên trán chàng ta và nụ cười ngây ngô ngờ nghệch. Thật không tin được có những lúc tôi lại ghét gương mặt lì lợm đáng yêu này luôn đấy.

 

3. Ngay cả khi vừa thức dậy buổi sáng, đi vệ sinh xong xuôi và bước lên cân thì tôi vẫn đạt 46kg. Điều đó nghĩa là gì? Nghĩa là tôi nặng nhờ phần cơ bắp be bé mà mình tạo được đó!!! Thích thế chứ lị!

 

4. Nhờ lê la sang blog cô Kira mà tôi quyết định bắt chước làm thử món khoai lang ngào đường. Tất nhiên mẻ khoai đầu tiên của tôi thất bại. Miếng thì cứng, miếng thì dai nhanh nhách, song ngồi trệu trạo ăn cũng khá vui. Giờ thì Đốm tôi đã rút được tí kinh nghiệm nên sắp tới tôi sẽ lại làm một mẻ nữa để ăn cho sướng mồm. He he.

 

5. Ok...
Nấu cháo cần ba phần gạo, bảy phần nước.
Uống rượu cần ba phần say, bảy phần tỉnh.
Xử sự cần ba phần vì mình, bảy phần vì người.