27/12/19

5 in our dream






1. Xe vun vút đi ngược gió. Bình minh ở bên phải chúng tôi. 
Tôi nhắm mắt, những mảng màu rực rỡ đủ các sắc độ của đỏ, vàng, cam loang loáng vụt qua. Khi khoảng cách giữa chúng tôi chỉ còn 0 km, mọi thứ như một giấc mơ lấp lóa. Trong giấc mơ đó, gió mạnh hơn, sương giá buốt hơn, mặt trời trôi bập bềnh trên những sườn đồi, và túi chiếc áo gió mỏng manh của thiếu niên ấm áp đến kỳ lạ. Đầu tôi vang vang khúc nhạc quen thuộc trong Trùng Khánh Sâm Lâm, còn nắng vẫn tiếp tục vỡ lấp lóa.

2. Buổi trưa hôm ấy, bầu trời trên giàn hoa giấy xanh biếc. 
Trong sân có hoa cúc và mấy khóm hương thảo, cả mấy chậu tùng con con với những cây gì lá màu bạc trông là lạ. 
Chúng tôi mua mấy gói sữa tắm và một chai Strongbow vị táo ở quầy tạp hóa gỗ cũ kỹ, bụi bặm ngay cổng ra vào. Tiền thì bỏ vào hộp thủy tinh đặt ngay trên kệ. Không gian thinh lặng khiến tôi bỗng nhiên thèm chùm ruột ngào đường, me cam thảo và ô mai chua, như ngày bé, khi tôi chắt bóp mãi mới có vài đồng lẻ và háo hức nhìn những món lặt vặt ấy nằm trong tủ kính của tiệm tạp hóa gần nhà.  
Quá khứ là một điều gì đó thật kỳ diệu và khó đoán, khi nó có thể bất ngờ vẫy tay chào bạn đằng sau một quầy tạp hóa gỗ bụi bặm xưa cũ, và cười với bạn cho dù bạn đang rất ngơ ngáo và ngây ngô.

3. Căn phòng ở góc cầu thang giống một căn phòng bí mật trong ngôi nhà bị thời gian bỏ quên. 
Tôi không biết người ta thường có tiêu chuẩn gì cho một căn phòng lý tưởng. Nhưng có phải là căn phòng mà tôi nghe được tiếng bước chân trên trần gỗ cọt kẹt, và tôi thì quả quyết rằng có zombie ở trên ấy, còn thiếu niên lại ngây thơ nói đó là mấy chú lợn béo ù không? Có phải là căn phòng mà tôi nghe được tiếng mỡ xèo xèo trong chảo, tiếng lách cách của dao thớt, tiếng sột soạt của rau cải, và tiếng vòi nước róc rách vọng lại từ phía nhà bếp không? Hay là một căn phòng với tường thô nhám, có cành lựu giả (mà nom như thật) cắm trong một chiếc bình thủy tinh đựng đầy nước? Hoặc một căn phòng có nhà tắm lát gạch bông mộc mạc và có một chai sữa tắm hương quả lựu thiệt bự trên kệ gỗ? 
Nhưng căn phòng bí mật nơi góc cầu thang ấy thật giống với ngôi nhà trong mơ của tôi.

4. Ở Chungking Express, trần nhà đầy vỏ những hộp dứa khổng lồ sắp hết hạn. 
Ở đó có bò nhúng ngon nhất trần đời. Thịt dê viên ngon nhất trần đời. Đậu phụ non ngon nhất trần đời. Mì và táo đỏ ngon nhất trần đời. Rong biển, nấm và tần ô ngon nhất trần đời. Ngay cả tim heo nhúng cũng ngon nhất trần đời. Còn Strongbow táo thì ngọt nhất trần đời. 
Tôi nghĩ mình đã đem ký ức về nồi lẩu sôi lục bục và thành phố Giáng sinh lấp lóa đóng vào một chiếc hộp thiếc, rồi dán hạn sử dụng cho nó là 10.000 năm.





5. Đốm và thiếu niên, đứng trong giấc mơ của chúng tôi, trước lúc chạy ù ra ngoài uống mấy gói men tiêu hóa có vị cực kỳ dị hợm :"))









14/12/19

5 for today



1. Một buổi sáng xinh đẹp chính là như sáng hôm nay, khi nắng lấp lánh ngoài ô cửa sổ bụi bặm của nhà tắm, tôi nhàn nhã đứng đánh răng và nhận ra nếu mình nhướn mày lên thì trên trán xuất hiện vài đường hằn mềm mại - tiền thân của những nếp nhăn. Và thay vì lo sốt vó, tôi lại cảm thấy vui vui khi trông mình thật bình dị theo nghĩa đơn giản nhất của từ này. Có một sự thanh thản nào đó khe khẽ tỏa ra trong lòng tại khoảnh khắc mà tôi nghĩ mình giống một cuốn nhật ký cũ kỹ chứa đựng biết bao năm dài tháng rộng. Mấy năm nữa là có thể tự tin đứng trước tuổi 30 rồi đấy nhỉ.

2. Thực ra lúc nãy có hơi chém gió một tẹo... A hu hu, tại xao chuẩn bị đi chơi lại có vài quỷ mụn xuất hiện ở cằm vậy? ( ╯°□°)╯Hu hu, kiếp sau chị đây muốn làm hồ ly tinh! Chị đây muốn được trải nghiệm cảm giác đẹp khuynh đảo giang sơn chứ không phải sống kiếp thủy thủ mặt mâm này nứa ~  ༼ ༎ຶ ෴ ༎ຶ ༽

3. The Irishman: Khi Robert De Niro và Al Pacino ngồi chung một phim - thở thôi cũng thấy quyền lực rồi.

4. Hồi này có một số chuyện dồn chị đây đến đường cùng khiến chị đây phải phun ra vài lời cục súc. 
Đôi khi tôi ngồi chống cằm thở dài và nghĩ, đáng lẽ có thể cư xử với nhau tử tế, hoặc chí ít cũng là lịch sự khách sáo giữa người dưng với nhau, tại sao cứ phải mưu toan giở trò, hất nước đổ đi như thế. Chẹp... Đó không phải ghê gớm, không phải độc ác. Đó là ngu xuẩn.

5. Sáu mươi giây cho chủ nghĩa hoài nghi của thuyền trưởng Jack Sparrow: 
"Anh có thể luôn tin những kẻ bất lương sẽ bất lương, còn người lương thiện mới là người anh cần đề phòng, vì anh không thể biết khi nào những người lương thiện sẽ trở mặt."




2/12/19

5 for today



1. Tự nhiên Tuli đòi nghe chuyện gì buồn cười. Tức là vừa cười vừa buồn đó nha chị, con bé ỉ ôi ra điều kiện. Tôi liền gật gật kể câu chuyện quen thuộc: "Bị mọi người chỉ trích dữ dội, tài xế xe buýt phải nhường chỗ cho người già".

2. Đốm bước vào hiệu thuốc. 
Nàng hớn hở hỏi một chị nhân viên: "Chỗ chị có bán thuốc này không? Cho em 4 hộp ạ!". Chị nhân viên vui vẻ bảo có, rồi chạy tút ra tận sau lấy 4 hộp cho nàng. 
Chị nhân viên vừa định gói thuốc lại thì Đốm lại phấn khởi hỏi: "Thế còn thuốc này, chị có bán không ạ? Cho em 2 hộp ạ!". Chị nhân viên vẫn rất vui vẻ, lại chạy tuốt ra phía sau mang ra 2 hộp thuốc Đốm yêu cầu.  
Lần này, chị nhân viên gói hàng rồi lạch cạch rút máy tính ra định tính tiền. Không ngờ, Đốm vẫn rất phấn khởi hỏi tiếp: "Thế còn thuốc này ạ? Chị cho em 1 chai nhé!". Chị nhân viên thoáng lặng người, nhưng chị rất bản lĩnh nở nụ cười, rồi lại lạch bạch chạy về phía sau lục lấy 1 chai thuốc mà Đốm muốn. 
Chị nhân viên bắt đầu thận trọng hơn. Chị hỏi Đốm: "Em cần thuốc gì nữa không em?".
Đốm cười tít mắt: "Không ạ! Chị tính tiền chỗ này giúp em với nha."
Thế là chị nhân viên khẽ thở phào nhẹ nhõm. Tính tiền xong Đốm và chị chia tay trong hòa bình cho toàn thể nhân loại ~

3. Cắt tóc xong, nhẹ hết cả đầu.

4. Sáng nay thức dậy đã thấy nắng vàng rót mật, không khí lạnh buốt thoảng hương hoa mai chiếu thủy và hoa thần tài. Tôi cùng Bớp và Thỏ ra sân phơi nắng. Thật dễ chịu biết bao khi được sống giữa những ngày tháng mùa khô đẹp vô cùng của cao nguyên. Chẳng biết khi thiếu niên vào thì trời còn se lạnh thế này không nữa... aigoo...

5. Hôm nay chúng tôi nói về ngày mùa hè tươi đẹp hồi tháng Năm. 
Có một cô nàng nhỏ nhắn, diện váy hoa, đang ngồi trong vườn ngắm hoa nở thơm thơm. Chẳng biết sao hôm đó nàng lại mặc váy đỏ, màu mà nàng thích mặc trong những dịp gì đó thật quan trọng. Rồi nàng lon ton chạy theo mấy con cóc mập ú, xem chúng dạo chơi quanh bờ tường. Bầu không khí buổi tối mùa hè nóng hầm hập. Gió băng qua những cánh đồng rộng lớn thổi lồng lộng vào mái tóc ngắn cũn của nàng. 
Cô nàng nhỏ nhắn vẫn vui vẻ theo dấu bọn cóc mập ú, không hề biết rằng chỉ lát nữa thôi, ngày hôm đó sẽ trở thành một ngày nàng khắc ghi vĩnh viễn, không thể nào quên.