30/12/20

Thương và nhớ





Thiếu niên đi rồi. Vào nam ra bắc như một cánh chim.

 

Căn phòng nhỏ của chúng tôi không còn hơi ấm, chỉ còn mùi hương trong suốt thoảng trong tấm chăn nhung. 

 

Tôi không nỡ nhặt sợi tóc vương trên gối đi, tần ngần một lúc rồi đem sợi tóc kẹp vào giữa hai tấm vé tham quan dinh Bảo Đại và cho vào hộp. Ký ức cứ thế được lưu giữ, chẳng biết hạn sử dụng của nó có được mười nghìn năm không, nhưng mỗi lần hít thở tôi vẫn còn nhận rõ tư vị dịu ngọt lẫn xót xa ùa vào lay động từng tế bào trong cơ thể.

 

Tôi nhớ thiếu niên.

 

Bóng lưng cặm cụi chăm lo việc nhà cho tôi đã run lên theo từng tiếng khóc tủi thân, khi cậu ấy phải thốt ra miệng nỗi buồn đến ngạt thở: "Tôi sắp phải đi rồi...". Tôi bỗng muốn mình có một nghìn cánh tay để ôm và xoa xoa tấm lưng hiền lành ấy.

 

Thiếu niên của tôi, chú ngựa hoang ngổ ngáo ngày nào, khi đứng trước người con gái mình yêu liền trở nên dịu dàng như một chú mèo đang ngồi ngoài hiên sưởi nắng. 

 

Thiếu niên của tôi, suốt ngần ấy năm cuộc đời có được mấy lần rơi nước mắt đâu.

 

Tôi thương thiếu niên.

 

Hôm nay, tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, tôi đã khóc một lúc vì nhớ buổi chiều hôm ấy chúng tôi cùng uống tám lon Strongbow và nói với nhau ti tỉ những điều mà tôi không nhớ hết. Tôi biết mình thương đôi mắt ấy khi chúng đặt hết ánh nhìn lấp lánh và dịu dàng lên tôi mỗi lúc chuyện trò.

 

Hôm nay, tôi nhận ra những dấu vết mỏng manh trên ổ cắm điện, trên chiếc chuông gió tre, trên những con dao làm bếp được mài sáng bóng, trên dây phơi, và ở khắp ngóc ngách ngôi nhà này... những dấu vết của thương và nhớ... vô vàn thương và nhớ...






20/12/20

...






















đừng sợ
















Đốm ơi

đừng sợ...






















18/12/20

Một vấn đề nhỏ xuất hiện vào đầu buổi sáng

 


Khi có ai đó hỏi tôi cảm thấy thế nào trước những người phản đối và chê bai bỉ bôi mình một cách cay nghiệt, tôi thường nhìn xa xăm như cái thời còn đang hút thuốc lá rồi nheo mắt và cười trong thinh lặng. Nhưng nói thật thì một vài phiên bản trong thâm tâm tôi sẽ phản ứng như này:

  • Tôi đề nghị loại bỏ toàn bộ sản phẩm sữa óc chó ra khỏi thị trường hiện nay! Quá nguy hiểm! --> phiên bản sở hữu 3/4 lượng IQ mà tôi đang có 

  • Kệ cm chúng nó đi, có lẽ sáng nay chúng lỡ uống hơi nhiều sữa óc chó thôi! --> phiên bản độc mồm độc miệng lưỡi nhanh hơn não 

  • Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em. --> phiên bản chúa trời 

  • Mỗi người một suy nghĩ, mỗi người một quan điểm. Điều duy nhất mình có thể làm là cố gắng không làm hài lòng tất cả mọi người trên đời để tránh một cơn đột quỵ ập đến. --> phiên bản "tôi thích ra vẻ" 

  • Ngón tay giữa --> phiên bản "tôi theo chủ nghĩa tối giản" 

  • Lên giường đắp chăn và cố ngăn nước mắt trào ra --> phiên bản hoang đường đếch bao giờ thành hiện thực :)) 

  • Gãi mông, ngơ ngác hỏi ai cơ, chuyện gì vậy, tôi có liên quan không balah baplap --> phiên bản "gần giống tôi nhất" 

 

Thế thôi. Kết thúc vấn đề.

Fuck off :))




Countdown ♫

 



3




10/12/20