12/3/25

.





turn on  NO FUCKING TALK  mode




 




7/3/25

...




đang ngồi thì tự nhiên cảm thấy mùa hè ở đâu đó

thế là sướng đến phát điên...




 



3/3/25

...

 



kìa ai vai cứng sần như đá

đã thản nhiên quen chuyện gánh gồng

chiều nay ghé mặt soi gương nước

mắt buồn như đựng chín dòng sông


(Nguyễn Thiên Ngân)








22/2/25

...

 


lạnh thế nhò...






20/2/25

...

 


(๑´ㅂ`๑)











19/2/25

...

 




"Tôi muốn trời đẹp thì trời đẹp, muốn thiên tai có thiên tai; trước tiên là ở trong tôi, rồi với mọi thứ xung quanh tôi nữa, trong thế giới con người. Bởi tâm trạng tuyệt vọng, cũng như hi vọng vậy, đều lan từ người này sang người kia nhanh hơn cả các đám mây thay hình đổi dạng."
(Trích Alain nói về hạnh phúc)




18/2/25

...

 



ngán ngẩm...







13/2/25

...

 


Tôi biết đến cây xoan lần đầu tiên chính là từ bài thơ này trong sách Tiếng Việt lớp 2.

Hồi ấy chẳng học hành gì, chỉ ngồi đọc bài thơ và chống cằm mơ mộng về ngôi nhà có hàng xoan trước ngõ. Tan học về còn hỏi mẹ xem cây xoan là cây gì, hoa nó như nào, có đẹp không. Mẹ tôi liền tả những hàng xoan ở quê nở hoa tím li ti vào mùa xuân. Mỗi khi gió thổi, hàng trăm chấm hoa tím bay bay, phủ kín mặt đường một màu tím nhàn nhạt. Thế mà đã gần ba mươi năm, giấc mộng hoa xoan vẫn còn đây, ký ức tim tím trong trẻo vẫn còn đây, và những vần thơ dịu dàng vẫn như mới hôm qua...







10/2/25

nghe chuyện trong ngõ

 




1. Hàng xóm bên trái là cặp vợ chồng giáo viên, con của bà già đanh đá điếc đặc. Họ có hai đứa con trai. Đứa anh học đại học rất hay gào quát đứa em học cấp ba. Thi thoảng nó về nhà chơi, tôi lại nghe nó gào "đmm" với thằng em. (˵¯͒ བ¯͒ ˵) Chả biết nó có nhận ra mẹ của thằng em nó cũng chính là mẹ của nó hay không.  

 

2. Hàng xóm bên phải là vợ chồng ông anh làm một chức vụ gì đó to to trong Bảo Lâm. Nhà này lại có hai đứa con gái mang những cái tên rất hay: Châu Giang và Châu Bình.

Con bé Châu Giang đang học cấp hai, là điển hình của bọn trẻ dậy thì: ngủ nướng, tắm lâu, hay cãi, thích gào thét và bắt nạt em nó. Mỗi ngày phải có ít nhất một lần con chị gào thét, còn con em thì khóc rú lên gọi bố mẹ. Đến cuối tuần, lại thêm em họ của hai đứa này đến chơi - một con bé học mầm non mà tôi hay gọi là Cổ Rụt. Con bé Cổ Rụt rất được nuông chiều, chuyên khóc lóc ăn vạ, đến khiếp.

Nhìn chung ba đứa con gái thường lập đại hội gào khóc rung chuyển cả ngõ. _( ∠ 、ン、)_

 

3. Vợ chồng ông anh giám đốc mobifone thì đang chiến tranh lạnh. Chị vợ làm phó giám đốc ở đâu đó, thường xuyên "xàng xê" với mấy ông sếp to to (Đấy là một ông chú cấp dưới của chị ta kể với bố tôi như vậy. Chú ta dùng từ "xàng xê", một từ dường như chả liên quan gì đến tình huống này nhưng không hiểu sao lại rất gợi hình gợi cảnh). Ông anh giám đốc cay lắm, vì hết nửa cái thành phố bé tí đều bàn tán về vợ mình. Có vẻ anh ta vin vào công việc bận rộn để không về nhà, nên từ lâu chúng tôi không thấy xe ô tô của anh ta đi lại trong ngõ nữa. 

 

4. Vợ chồng tên Murphy cũng đang lục đục (đây lại là mẹ tên Murphy than vãn với mẹ tôi).

Chả hiểu sao đứa con gái thứ hai của tên Murphy lại biếng ăn, ốm o, người bé như cái kẹo. Mẹ Murphy thì đổ cho con dâu láo toét và lười nhác. Chị con dâu lại đổ cho mẹ chồng không biết chăm con chị ta, rồi đổ cho chồng không quan tâm gì đến gia đình. Tên Murphy cay cú, thường uống say và kiếm cớ ở lại cơ quan, không về nhà. Tên này còn bảo với mẹ gã rằng gã sẽ đợi hai đứa con lớn hơn rồi tống cổ vợ gã ra khỏi nhà nếu vợ gã còn tiếp tục láo lếu... ( ≖ _ ≖ )

Mẹ Murphy rất hay kêu khổ với mẹ tôi (dù mẹ con tôi không hiểu người giàu có như bác ta sao lại còn khổ đến vậy). Bác ta lúc nào cũng hoài niệm ngày xưa, và bảo biết thế hồi ấy sang nhà tôi hỏi cưới tôi cho tên Murphy. ( ⚆ _ ⚆ ) Bác có chắc chỉ cần bác hỏi thì tôi sẽ muốn lấy Murphy và Murphy sẽ muốn lấy tôi không? Và bác có chắc tôi làm con dâu bác thì bác sẽ hết khổ không? Tôi đoán cái khổ của bác không nằm ở người khác đâu...

 

5. Có bốn nhà trong ngõ này rất yên ắng, trong đó có nhà tôi.

Chúng tôi thường thoắt ẩn thoắt hiện như những chiếc bóng, đi không ai biết, về không ai hay. Chúng tôi nhận ra nhau qua tiếng pô xe máy, qua tiếng dép lẹt xẹt ngang cổng, qua tiếng ho hắng, tiếng chó sủa hay tiếng cổng cọt kẹt đặc trưng của mỗi nhà. Chúng tôi sống kín đáo sau tường rào và sau những tán cây. 

Chẳng biết những con người trong những nhà kia có như tôi, luôn lơ đãng lắng nghe sự thay đổi của con ngõ theo thời gian. Gần đây, tôi thường nghe thấy hôn nhân của thế hệ này biết bao trục trặc. Chả thế mà người ta vẫn hay nói bước vào hôn nhân là ta đã bước lên một con tàu và giong buồm ra khơi. Nếu ta và đồng đội không thể trở thành những thủy thủ lão luyện thì khi bão ập đến, ta sẽ mất đồng đội, rồi sẽ mất cả thuyền. Ta sẽ chìm vào đáy biển tối om. Và không sớm thì muộn, ta sẽ thành phân cá, sẽ tan vụn thành trăm ngàn mẩu li ti, hòa vào nước biển mặn chát. 

Biển đẹp như thế, còn chưa kịp ngắm nhìn, sao phải chịu kiếp làm phân cá tan trong đại dương...?




8/2/25

...



đắm chìm trong những ngày nắng đẹp






6/2/25

...

 


Chet Baker len lén hát đến bài I get along without you very well vừa lúc tôi đăng bức ảnh này lên. Tự thấy trùng hợp đến ngộ nghĩnh. Thế là tôi lại nghĩ thêm I get along without you very well... except when I wake up... 

:"))






28/1/25

∗*✿







Tôi muốn tắt nắng đi 
Cho màu đừng nhạt mất; 
Tôi muốn buộc gió lại 
Cho hương đừng bay đi

 


Của ong bướm này đây tuần tháng mật; 
Này đây hoa của đồng nội xanh rì; 
Này đây lá của cành tơ phơ phất; 
Của yến anh này đây khúc tình si;

 


Và này đây ánh sáng chớp hàng mi, 
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa; 
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần; 
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:

 


Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân. 
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua, 
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già, 
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.

 


Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật, 
Không cho dài thời trẻ của nhân gian; 
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn, 
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại

 


Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi, 
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời; 
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi, 
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt...

 


Con gió xinh thì thào trong lá biếc, 
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi? 
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi, 
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?

 


Chẳng bao giờ, ôi! chẳng bao giờ nữa... 
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm, 

 

Ta muốn ôm 
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

 

Ta muốn riết mây đưa và gió lượn, 
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu, 
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều 
Và non nước, và cây, và cỏ rạng, 
Cho chuếnh choáng mùi hương, cho đã đầy ánh sáng, 
Cho no nê thanh sắc của thời tươi; 
Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!



 

18/1/25

...

 


nhìn bức ảnh này lại nhớ giai điệu bài Ngày mai em đi

nhớ những buổi sớm mai trong căn phòng trọ yên tĩnh của Đốm và Bệnh






14/1/25

yesterday when I was young







“Si jeunesse savait, si vieillesse pouvait...”










12/1/25

...




 mùa khô trên cao nguyên thật đẹp...



 



10/1/25





giai điệu cũng bình thường thôi

cho đến khi người đàn ông hát  ┐(︶▽︶)┌









8/1/25

...




vẫn là chuyện thời gian... hôm qua, đang ngồi thì nhận ra mình đang cùng lúc ở tại thời điểm đầu năm và cuối năm... hmm... (⊙‿⊙✿) xét thấy không phải lúc nào cũng được như vậy, nên tôi quyết định nghe list nhạc hoài niệm buồn đến sụm gối này!  ᕕ( ᐛ )ᕗ








7/1/25

*:・゚✧

 


vậy là tôi kéo lê chiếc blog này cũng được 14 năm rồi đó

vậy là tôi và các đồng chí quen biết sơ sơ được 14 năm rồi đó

thời gian thiệt kỳ diệu quá nha ~ (ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧