8/3/14

Kandagawa (Sông Kanda)








Có lẽ em đã quên mất rồi
Ngày ấy chúng ta cùng đi nhà tắm công cộng trong một con hẻm nhỏ.
Dùng chiếc khăn tắm màu đỏ choàng ấm cổ.
Em nói: “Mình ra cùng lúc nhé!”
Nhưng lúc nào anh cũng phải đợi em.
Mái tóc ướt đông cứng trong gió lạnh.
Miếng xà bông nhỏ sột soạt trong tay anh.
Rồi em sẽ ôm chầm lấy anh và nói:
“Sao anh lại lạnh ngắt thế này?”

Khi chúng ta còn trẻ, anh không sợ gì hết
Mà chỉ sợ sự dịu dàng của em.

Có lẽ em đã ném đi rồi
Bức tranh anh em từng vẽ
Bằng hộp chì sáp hai mưới bốn màu em mua.
Anh nói “Đẹp lắm!”
Dù trông có giống anh đâu.
Anh nhìn ra sông Kanda xa xa ngoài cửa sổ
Từ căn phòng trọ rộng 3 chiếu tatami.
Em cúi xuống nhìn những đầu ngón tay anh và hỏi
“Anh đang buồn phải không?”

Khi chúng ta còn trẻ, anh không sợ gì hết
Mà chỉ sợ sự dịu dàng của em.