1/6/17

Chuyện của em thiếu nhi 26 tuổi



- Sáng sớm ra bò từ giường xuống bếp, mắt còn chưa mở rõ đã nghe mẹ gọi: "Ê, hôm nay là ngày gì, đọc thơ mẹ nghe nào!". Thế là tôi bắt đầu đọc vanh vách bài thơ quen thuộc mà ngày bé mẹ dạy:
Mồng 1 tháng 6
Tết của thiếu nhi
Mẹ đưa em đi
Sắm quà mậu dịch

Có nhiều cái thích
Có cái ô tô
Có con voi to
Có gà mổ thóc

Có cả con cóc
Và con vịt con
Những gì em trông
Cũng đều thích cả

Em chọn khó quá
Mời các bạn xem
Chỉ giùm cho em
Chọn gì hơn nhỉ?!


- Hồi còn đi học, năm nào chị em tôi cũng nhận được bao nhiêu là tiền mừng tết thiếu nhi với tiền thưởng học sinh giỏi. Nhưng năm nào chả vậy, tiền cầm còn chưa nóng tay, miệng còn chưa kịp cười cho tròn tiếng, mẹ tôi đã ngoắc tay bảo: "Lại đây, đưa mẹ giữ cho, hai đứa mày còn bé cầm tiền nguy hiểm lắm, mai mốt cần cứ nói một tiếng mẹ đưa cho nhé!". Và rồi từ ấy trong tôi bừng nắng hạ, mặt trời chân lý chói qua tim, hồn tôi là một vườn hoa lá, rất đậm hương và rộn tiếng chim... la la la...

- Chiều qua ngồi uống trà với mẹ, hai mẹ con hàn huyên về mấy chuyện ngày bé. Tôi kể hồi xưa con thích nhất xem Bao Thanh Thiên vì có Triển Chiêu vừa ngầu vừa đẹp trai, con còn rủ thằng Hoàng lấy giấy cắt mũ với quần áo Triển Chiêu đấy, mẹ nhớ không. 
Mẹ tôi gật gù: "Ờ, đúng rồi, mày cắt cả váy với mũ công chúa, bắt thằng Hoàng phải đóng vai công chúa, còn mày đóng vai Triển Chiêu, rồi mày trói nó vào chân ghế xong giả vờ diễn Triển Chiêu cứu công chúa đấy, nhớ không?" 
Tôi: "Ô... hôm nay gió mát ghê... ha ha..."