19/10/20

...

 


Chập tối, vừa cầm điện thoại lên liền thấy rợn người. 

Tôi nhận ra mình càng lúc càng kinh hãi mạng xã hội (một cách nghiêm trọng), cụ thể là những nơi có một lô một lốc người đua nhau bình phẩm, phê phán, kể lể, nói này nói nọ... Những kẻ độc địa, trút hằn học vào những nơi mà không ai biết chúng, ẩn nấp trong một góc tối an toàn và nói cho thỏa mồm. 

Bỗng nhiên muốn hóa thành một cái cây nhỏ trên núi, chỉ để ngắm mặt trời mọc rồi lặn, và lắng nghe tiếng chim hót đâu đây...

 





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét