26/8/14

Mộng vọng đoạn







*listen* 

喧嚣人世无宁休
Nhân thế huyên náo, chi bằng ta dừng lại thôi 
几许尘缘几许愁
Mấy phần trần duyên, mấy phần sầu khổ
花落余残空悲切
Chỉ còn hoa lặng lẽ rơi giữa trống rỗng thê lương 
万般流水到寒秋
Và cuối thu vạn dặm nước trôi hờ hững

长亭忆君重折柳
Nơi trường đình, nhớ bóng người xưa, lại bẻ nhành liễu thắm
夜不眠兮人消瘦
Thao thức đêm khuya biết thân người hao gầy 
山有木兮生红豆
Hồng đậu trên núi nay đều kết hạt
相思入坛酿醇酒
Mối tương tư này như một vò rượu nồng 

光 斑驳了流年
Cảnh sắc rực rỡ đều đã là hồi ức
漏断疏影弥留 云出岫
Một đêm này, mây lững lờ trôi, bóng người hắt hiu
眉深锁 一池碧波皱
Khẽ nhíu mi khóa chặt những lo sầu
人生如梦难守 怎长久
Đời người như giấc mộng, níu giữ làm sao đây?

落日斜阳影啊 长风盈满袖
Hoàng hôn lộng gió, tay áo bay bay
情网何咎 谁知心忧
Ai thấu được nỗi sầu tơ duyên nay đã đứt
重回首 小楼谁独倚啊
Ngoảnh đầu tự hỏi, nơi lầu cao bóng ai ngồi lẻ loi cô độc
凭栏惹相思
Tựa lan can, ôm một nỗi tương tư 
酒醒梦迟 谁记风流
Tỉnh rượu rồi mà mộng còn chưa dứt, lại tự hỏi lòng ai là kẻ phong lưu...