15/12/14

[hə'lou di'sembə]






1. Tôi đã mua một cái khăn ống đỏ rực, món tôi ưng ý nhất trong kỳ mua sắm mùa đông này.

2. Mẹ đòi tôi phải kiếm cuốn Miếng ngon Hà Nội của Vũ Bằng về để đọc cho bà nghe. Và hôm qua ra nhà sách, tôi lại đi vác về cuốn Thương nhớ Mười Hai do Nhã Nam xuất bản, đầy những lỗi chính tả.

3. Hôm xuống Sài Gòn thăm nàng Bệnh, lúc đứng bên này đường nhìn nó đi mua mấy miếng băng cá nhân cho tôi, tôi mới thấy nó càng lúc càng gầy. Ngồi sau xe ôm nó, cái eo nó đáng một chẽn tay. Vậy mới cảm thấy nhớ thiết tha những tháng ngày còn ăn ở chung với nhau, hai con đều tròn phây phây, khỏe mạnh hồng hào. Trước đây vẫn nghe người ta bảo, con gái đi làm rồi mau già lắm, hóa ra là như vậy...

4. Thằng em trai có bạn gái. Cảm thấy nó có chút không giống với em mình nữa. Nó hình như bớt ngu hơn =))

5. Tôi định bán thử ít quần áo, nhưng thấy cái nào đẹp đều vơ vào mặc hết, thế là bể show, khỏi bán chác gì nữa luôn. Thiệt tình! =))

6. Tôi có cô bạn học cùng cấp III, lấy chồng sớm, nay đã có đứa con gần một tuổi. Hôm nọ gặp nhau, thấy nàng ta béo phì ra vài vòng, tôi kinh ngạc hỏi sao không lo tập gym giữ dáng, nàng liền thở dài bảo bấn bận con cái, nó biếng ăn lại mất ngủ luôn, cả hai mẹ con đều sa sút. Lúc mặc thử váy, nàng còn thỉnh thoảng nhìn tôi bằng ánh mắt ngại ngùng xấu hổ khiến tôi cũng chả biết nói thế nào. Phụ nữ, nếu không biết yêu thương bản thân mình sẽ đều như thế đó.

7. Sói tự hào khoe với tôi rằng Kyu là đứa trẻ có năng khiếu ngoại ngữ nhất mà cậu ấy từng biết. Kyu thích món ăn Việt Nam và món ăn Pháp. Thằng bé mỗi lần nghe hòa tấu đều im lặng và rất nhập tâm. Thằng bé giao tiếp cũng rất có phong thái... Đại thể là từ ngày có thêm Kyu, những câu chuyện của chúng tôi lại nhiều lên gấp bội. Lần đầu tiên trong đời tôi mới manh nha cảm nhận được ý nghĩa quan trọng trong sự tồn tại của một đứa trẻ. Đó là một loại hạnh phúc đơn thuần và giản dị nhất trên đời.

8. Ruby nay cũng đã gần ba tuổi. Mặc dù gương mặt con bé lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng nó lại có thứ tình cảm thủy chung đến kỳ lạ với những người nó thích. Mỗi lần nó ngang bướng làm tôi tức giận, nó sẽ im lặng lẽo đẽo đi theo tôi và bắt đầu lí nhí hát vu vơ để gây sự chú ý, nó sẽ làm vậy cho đến khi tôi chịu quay lại nói chuyện với nó mới thôi. "Không phải ai cũng hiểu được con bé" - mẹ tôi đã từng nhận xét như vậy.

9. Không ít người từng nói (thậm chí còn bực mình khi phải thừa nhận) rằng tôi là cái đứa chẳng biết sợ là gì. Khi người ta tin vào bản thân, người ta sẽ không sợ. Ngoài ra, người ta cũng sẽ không sợ khi người ta chẳng còn gì để mất.

10. Lần trước, lúc đi trên đường, tôi thấy một dáng người giống cậu ấy như đúc. Giống đến nỗi trong một vài phút tôi đã cảm thấy mình choáng váng như bị nhấc bổng lên. Cũng may, cậu ấy đã không bao giờ trở lại được nữa... cũng may...

11. Bầu trời đêm mùa này rất đẹp. Đen sâu thăm thẳm, và có cơ man nào những ngôi sao to nhỏ lấp lánh. Tôi có thể ra hàng hiên mà ngồi hàng giờ nhìn lên trời, cho đến khi có tiếng chuông điện thoại reo, và sau đó là giọng Sói nghiêm nghị: "Mấy giờ rồi, bé còn chưa vào nhà là đóng băng ngay đấy, biết không hả?".

12. Sáng nào mệt, cứ nghe một chút Somewhere only we know của Lily Allen...