Chủ Nhật đầu tiên của tháng Năm, tôi mặc váy cưới thêu những chùm hoa dại bước vào lễ đường.
Tôi tự chọn chú rể mình thích (vẫn là cậu thiếu niên năm nào). Tôi lên ý tưởng cho váy cưới rồi đặt may, cẩn thận chọn từng bài hát cho list nhạc jazz, tự khâu chiếc nơ cài tóc xinh xinh và cũng tự mình trang điểm. Lễ cưới nho nhỏ chúng tôi tự tổ chức theo ý mình.
Chúng tôi làm mọi thứ thật chậm rãi.
Tôi thấy vui. Tôi đoán thiếu niên cũng vậy.
Rồi chúng tôi quay trở lại Đà Lạt, hẹn hò như buổi đầu tiên của năm năm trước.
Chúng tôi nằm dài ngắm ngôi nhà thờ gỗ cũ kỹ trên sườn đồi, lắng tai nghe tiếng chuông chiều khua khoảng không yên ắng.
Sáng sớm, thiếu niên chạy bộ. Chiều tối, chúng tôi đi uống nước me gừng và ăn món tôm sống siêu cay.
Chúng tôi cùng uống trà, ăn bánh, cùng nếm thử một loại cà phê gì đó nghe chừng rất xịn xò nhưng hai đứa đều đồng ý là vị cà phê xịn cũng chỉ như vị thuốc bắc mà thôi.
Chúng tôi chạy xe qua những con phố đêm se lạnh rồi về phòng vùi đầu gối vào chăn ấm và chia nhau uống chai bia béo ngậy thơm thơm.
Vậy là chúng tôi, chậm chạp như hai con rùa Galápagos, đã nắm tay nhau đi thêm được một đoạn đường.
Tôi nghĩ ngợi, lại thấy vui vui. Và tôi đoán thiếu niên cũng thế.
Chúc mừng Đốm. Thật trùng hợp mình cũng tổ chức đám cưới vào tháng 5 ^^
Trả lờiXóaỒ, mình đều là những cô dâu tháng 5 nhỉ ^^ Cảm ơn Nắng nhé, tớ mong đằng ấy luôn tìm thấy nhiều điều hạnh phúc trong hôn nhân nhe ^^
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaVƠ VẨN THÁNG NĂM
Em giấu cả ngụ ngôn vào lơ đãng
Phố ngủ vùi đợi Hạ nhắn dùm mưa
Tôi lạc loài men theo lời cỏ
Rất vô tình chạm một hạt nắng thưa
Tay năm ngón mà thấy còn thiếu lắm
Những đan xen vô ý buổi nào
Đành mượn tạm điếu thuốc nồng để nắm
Cho dư âm hờ hững một chiêm bao
Chỉ ngần ấy cũng đủ làm bối rối
Chẳng kiếm tìm làm sao biết tin nhau
Ngày xanh lắm mà thời gian cứ vội
Liệu hôm nao cổ tích sẽ rơi màu ?
Tháng Năm đấy có hoa vàng minh chứng
Rất thật tâm giun dế tấu khúc hờ
Và rải rải vệ đường vệt bụi
Mọi tầm thường cũng chứa một trường thơ
(◡‿◡✿)
Xóa