17/11/13

Gặp lại G.lia




G.lia về nước dự đám cưới của cô em họ ở Đà Lạt. Bận rộn như thế mà cũng sắp xếp chạy xuống cái thành phố nhỏ tẹo này để thăm tôi cho bằng được. 
Lúc ấy tôi đang tha thẩn dọn chỗ lá khô cuối cùng dưới gốc lộc vừng. Việc đầu tiên cậu ấy làm là nhoẻn miệng cười rồi bế bổng tôi lên xoay một vòng. Câu đầu tiên cậu ấy nói là: "Em nhớ chị quá chừng!". Còn tôi, ngoài việc bị xoay vòng đến choáng váng thì kinh ngạc đến nỗi chẳng thốt ra được từ nào. 
G.lia, được gặp cậu ấy giữa thành phố cao nguyên này cứ như trong mơ vậy. Bốn năm không gặp nhau, trong chốc lát tôi cũng chẳng mường tượng được thiếu niên mảnh mai trước kia có chút gì giống với anh chàng cao lớn mạnh mẽ của hiện tại. Muốn nói rất nhiều điều, nhưng cuối cùng tôi chỉ biết mỉm cười ngây ngốc trước những lời hỏi thăm ân cần của cậu ấy. 
Trước lúc đi, G.lia nghịch ngợm bẹo má tôi rồi bảo: "Chị đó, không được có người yêu, biết chưa!". Tôi nhe răng cười: "Còn em, bỏ bớt người yêu đi, để lại một người thôi, hiểu chưa?". 
Sau đó tôi ôm cậu ấy thật chặt.


Là G.lia chụp tôi đó, lúc hai chị em đang ngồi trong vườn :")