30/5/20

5 for today



1. Vậy là Spi đã chính thức trở thành bác sĩ. Hẳn là sung sướng vỡ òa sau ngần ấy thời gian miệt mài học tập và nghiên cứu. Tôi tin cậu ấy sẽ trở thành một bác sĩ tốt. Có rất nhiều người đang mòn mỏi chờ đợi một bác sĩ tốt. Tôi hoàn toàn tin cậu ấy sẽ trở thành thiên sứ trong cuộc đời nhọc nhằn của họ.

2. Một trong những lý do khiến tôi không còn muốn lướt fb nữa: Tôi nhận ra tất cả đám bạn bè quen biết đều đã có con. Những đứa trẻ con ấy dùng một thứ quyền năng bí mật nào đó chẻ đôi thế giới tình bạn của bố/mẹ chúng và tôi, rồi khiến tôi ngồi đây, giữa một chiều mưa ngày thứ bảy, hoang mang lạc lõng nhìn dấu vết sụp đổ dưới chân mình.

3. Trong một diễn biến khác: Hiếu lấy vợ. Chủ Nhật tuần này. 
Mới ngày nào nó và chị em tôi còn ngồi vắt vẻo trên mấy chạc cây cà phê trước sân nhà nó. Chúng tôi là những tên cướp biển đang giong buồm ra khơi, khao khát đi tìm kho báu ở những quốc đảo xa lạ đâu đó ngoài Thái Bình Dương. Nay thì nó sắp làm bố. Tôi cố nghĩ ngợi nhưng vẫn không tài nào tìm nổi giao điểm của những sự kiện này. Dường như một sáng tỉnh dậy, tên cướp biển Hiếu quyết định rời bỏ con tàu hoang tàn của chúng tôi để trở về đất liền và vĩnh viễn không bao giờ trở lại. Có lẽ kho báu tuổi thơ đã không còn chút hấp dẫn nào đối với nó nữa rồi...

4. Hôm qua nhìn chăm chăm vào gương mặt của thiếu niên, bỗng nhiên nhận ra một sự dịu dàng khó tả trong ánh mắt của cậu ấy, và bỗng nhiên cảm thấy thật kỳ diệu vì chỉ có mỗi mình mình nhìn thấy được sự dịu dàng ấy thôi.

5. Người ta thường cảm thấy thế nào khi biết cậu bạn thời thơ ấu của mình bị hàng xóm đối diện nhà mình cho xộ khám? Mà chuyện như vậy có thường xảy ra không nhỉ? 
Tên Murphy hàng xóm tuy có ngoại hình tầm thường nhưng vài câu chuyện liên quan đến tên này lại có chút hay ho. Ví như chuyện ngày xưa tên này là một gã chơi bời trác táng. Bố mẹ Murphy bắt gã phải thi vào sư phạm Toán nhưng gã thi hai lần đều trượt. Đến khi họ chán, mặc kệ gã muốn làm gì thì làm, Murphy liền thi một phát đậu luôn vào Đại học An ninh rồi từ đó đường hoàng ra trường làm một cảnh sát điều tra có thành tích phá án nổi bật.  
Khi nhà Murphy chuyển đến đối diện nhà tôi, gã ngày ngày sắm vai một tên con trai nhàn hạ, sáng xách chiếc xe cào cào đi đâu không rõ, chiều về tưới vườn ngô bên hông nhà rồi xỏ giày đi đá bóng, tối ngồi ôm điện thoại ngoài cổng tới khuya. Tôi đã từng muốn vỗ vai gã và hỏi: Này, ông anh làm thư ký của thủ tướng hay sao mà ngày quái nào cũng cầm điện thoại nghe gọi điên cuồng vậy? 
Vào một buổi đẹp trời, tôi hóng được tin cậu bạn thời thơ ấu của mình ngồi tù vì tội buôn ma túy. Người phá án ma túy đó không ai khác ngoài tên-đại-xui-xẻo Murphy. Tuy rất quý bạn mình, nhưng theo tôi, nếu cậu ta buôn ma túy thì cũng đáng đời cậu ta thôi. Song tại sao lại cứ phải là tên Murphy đó nhúng tay vào nhỉ? Murphy à, giữa chú và chị đây mà tồn tại thứ gọi là duyên phận thì nó chính là nghiệt duyên. Nghiệt duyên!





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét