8/4/21

Chúng tôi ở Huế

 

- Huế là Sài Gòn phiên bản nhiều cây xanh và dễ thở hơn. Họ yêu cây xanh, luôn tìm cách bảo vệ chúng, lại còn rất thích cắm nhang dưới gốc cây.

 

- Dân Huế đi xe rất nhanh, chả biết nhường đường là gì và thường xuyên bấm còi inh ỏi.

 

- Gen cụ kị tổ tiên để lại trên mũi của người Huế hẳn rất xịn. Mặt có thể xấu nhưng mũi chắc chắn đẹp. Sống mũi nhỏ và cao, đầu mũi nhọn, cánh mũi mỏng và thanh thoát. Ai cũng thế.

 

-  Buổi trưa mà uống đá xay tắc xí mụi ở cafe Nhà bên chung cư Đống Đa thì phê pha luôn.

 

- Đừng hóng mấy chục loại chè này chè nọ ở Huế làm gì, chỉ có chè đậu Ông Lạc là chân ái thôi.

 

- Dân Huế hình như thích thịt heo. Khá bảo thủ với các món gỏi cuốn, chẳng chịu cuốn gì ngoài thịt heo.

 

- Bia Huda hóa ra khá ngon lành chứ không nhảm phè như tôi tưởng mỗi lần nhìn thấy quảng cáo trên tivi.

 

- Giá cả ăn uống rẻ đến bất ngờ.

 

- Xe trên vỉa hè luôn xếp quay đầu ra đường (đã bảo mà, bọn họ rất thiếu kiên nhẫn với giao thông và xe cộ).

 

- Biển xấu mù. Du lịch biển chán òm :))

 

- Tôi thích đến thăm lăng mộ của các vị vua nhất. Cổ kính, hoang tàn và vô cùng uy nghiêm. Tối về thủ thỉ với thiếu niên, bảo là trong đầu toàn hình ảnh lăng mộ, thế là đêm đó nằm mơ thấy vua Khải Định đang ngồi uống trà bên cạnh mộ của chính mình luôn.

 

- Ngon nhất chính là món cháo hàu (vừa bị người yêu chỉnh, bảo là cháo nghêu chứ hàu đâu mà hàu, xin nhỗi, trong mắt toy thì con gì có vỏ như vậy đều là một hết =]] ) mà sáng hôm ấy thiếu niên vào bếp tự tay nấu, khiến mấy cô bé nhân viên homestay cười tít mắt ngưỡng mộ tôi và anh đầu bếp (mấy cô nàng gọi thiếu niên của tôi như vậy).

 

- Lần đầu tiên có một nơi khiến tôi muốn hỏi giá bất động sản, và đã hỏi, đắt chả kém gì Bảo Lộc :)) Tôi nghĩ đã là người ở Huế rồi thì chả ai thèm nghĩ tới Sài Gòn làm gì nữa. 

 

- Tóm lại, chúng tôi ở Huế rất vui và hạnh phúc.







1 nhận xét: