26/5/13

Thể dục buổi sáng (hồi 11)



Chuyện 1:
Anh đang dành ra vài phút khởi động bằng cách đi bộ thì đằng sau có tiếng hô:
"Nào, chạy đi chứ cháu! Chạy đi!"
Anh giật nảy cả người, hóa ra là ông chú "điền kinh" đang đốc thúc mình, anh chưa kịp biện minh thì ông chú đã lao vọt đi với tốc độ mang phong cách của vận động viên. Anh thấy thế đương nhiên không dám tha thẩn nữa, cũng vội vội vàng vàng co giò bắt đầu chạy.
-> Đây chính là mặt trái của việc thích làm những-điều-đúng-đắn. Mình làm thì không ai nói gì, nhưng cứ hễ tạm ngừng một cái là có người chỉ trích ngay. Chậc chậc...


Chuyện 2:
Anh hì hục chạy được một đoạn dài lại thấy một bác béo tròn đang đi bộ phía đối diện lên tiếng:
"Gắng lên nhá cháu!" - Đồng thời bác ta còn khuyến mãi thêm một vẻ mặt tràn đầy cảm thông.
Anh vừa cười vừa mếu không biết nói sao.
-> Đây lại chính là một chút tích cực khi làm việc tốt, bạn sẽ nhận được vô số những lời động viên, mặc dù phân nửa trong số đó đều là những lời đãi bôi. Hờ hờ!


Chuyện 3:
Hôm nay ông cụ "chân ngắn chân dài" vẫn tiếp tục miệt mài đi bộ. Khác cái là mọi hôm đi còn phải chống gậy, còn hôm nay ông cụ đột nhiên vác gậy lên vai, điệu bộ hết sức anh dũng bước đi tập tễnh trên đường.
-> Những người không còn gì để mất thường vô cùng dũng cảm!


Chuyện 4:
Vẫn là hôm nay, tên "tóc nâu-giày tím" lại dắt chó đi dạo. Cả hai ướn éo rất chi là tình cảm, hễ đi ngang qua anh là cả chủ lẫn tớ liền điều chỉnh dáng điệu hết sức hiên ngang.
-> Mấy anh chàng bảnh bao (cùng với những con chó cũng rất bảnh của họ) thường chỉ thích một việc duy nhất là "làm cảnh", họ không hề thích thể thao  =.='


Chuyện 5:
Những chuyện trên kia đều là tầm vơ tầm phào cả đấy, chớ nên đọc, nếu có đọc rồi thì cũng cố mà quên đi! :))