1/8/13

...






"Nhưng mà, Dung Chỉ!" - Nàng hơi hếch cằm lên nhìn hắn với vẻ quả quyết - "Đừng, ngươi đừng có coi thường ta! Ta thích ngươi là do ta tình nguyện. Ngươi làm những việc không tốt đẹp gì, nhưng đặt mình ở hoàn cảnh của ngươi, ta hoàn toàn có thể lý giải được. Ta đã kế thừa thân phận của công chúa thì giúp nàng ấy chống đỡ việc triều chính cũng là điều nên làm. 
Sở Ngọc nhìn hắn, ánh mắt trong trẻo, nói rõ ràng từng chữ một: "Thích ngươi, là ta tự nguyện. Đánh đổi một cơ hội về nhà để cứu ngươi, cũng là ta tự nguyện. Hôm nay chấm dứt tất cả với ngươi, vẫn là ta tự nguyện." - Ánh mắt nàng trong vắt như nước, nhưng lại phản phất ý chí cực kỳ sắc bén - "Ta không cầu xin ngươi điều gì, cũng không nghĩ dùng tình cảm của mình để trao đổi lấy thứ gì. Thích ngươi là chuyện của ta. Rời xa ngươi cũng là chuyện của riêng ta!" 
"Ngươi không thích ta, vậy thì ta không thích ngươi nữa, chỉ đơn giản thế thôi!" 
(Phượng Tù Hoàng - Thiên Y Hữu Phong)