13/10/13

: )





Tối qua xem phim tài liệu "Võ Nguyên Giáp - Đại tướng của nhân dân" trên VTV1 đó mà, nói chung là hay thật hay, nhưng mà chỉ thấy xúc động ở hai đoạn:

Một là, xem từ đầu đến đuôi, Đại tướng đều nói chuyện rất hùng hồn, cơ mà phóng viên mới vừa nhắc đến những đồng đội đã hi sinh với cả những bà mẹ Việt Nam anh hùng thì ông đã ngồi lặng đi chẳng nói được nữa, một hồi mắt mũi còn đỏ ửng, cứ nghẹn ngà nghẹn ngào.

Hai là, rất thích cảnh Đại tướng đi dạo trong vườn nhà, người ông nhỏ nhỏ tròn tròn giống ông ngoại nhà mình, lại còn mặc áo sơ-mi ngắn tay với quần âu kéo lên cao ngang bụng cũng giống ông ngoại nốt, ông thong thả tưới cây tưới hoa, thỉnh thoảng còn mân mê quả trên cành, sắc thái ông tươi tắn lắm nhưng nhìn kiểu gì mình cũng có cảm giác hơi giống một người già cô đơn, trông một hồi lại thấy vừa thương vừa tội... Chậc...