28/7/20

5 for today




1. Bây giờ là chín giờ hai mươi tám phút, một buổi sáng thứ ba âm u và tẻ nhạt.

2. Ngẩn người một lúc, không biết viết gì, lúc liếc mắt nhìn đồng hồ đã thấy chín giờ hai mươi chín phút. Vẫn là buổi sáng thứ ba tẻ nhạt và âm u. Gió đang nhè nhẹ lay rèm cửa sổ.

3. Thay vì làm việc, tôi vừa ngó ra cửa sổ và thấy hai vũng trời be bé màu xanh dìu dịu, lạc lõng giữa khoảng không xám buồn hiu. Chuyến đi được mong đợi suốt mấy tháng nay có khả năng banh chành vì dịch bệnh. Hôm qua nghe Vịt Vàng bảo chị kế toán trưởng phòng nó hôm nay lại về quê chơi, hỏi thì chị bảo: "Bệnh ở Đà Nẵng chứ đã tới chỗ chị đâu mà lo em ơi!". Chỗ chị và Đà Nẵng cách nhau mỗi con đèo, chị quả nhiên có phong thái của một kế toán trưởng, tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

4. Lúc này đã là chín giờ bốn mươi ba phút. Hai vũng trời xanh dịu dàng đã biến mất. Trời đổ xám hoàn toàn. Gió lay mạnh mấy ngọn cây ổi màu xanh bàng bạc ngoài vườn. Tôi định nói về sự cô đơn khi thời của những ca khúc Pop, quần ống loe và mấy chiếc kẹp tóc rực rỡ sắc màu đã qua, và tôi ngồi đây buồn hiu nghĩ: "Hai cô gái M2M, bây giờ họ đang ở đâu?".

5. Không có gì để nói ở đây.




4 nhận xét:

  1. Tôi, cô gái sống giữa tâm dịch của thành phố Đà Nẵng " rất cần 1 lời an ủi". Hôm qua nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời trong xanh nhưng mà nhìn buồn đi nhiều lắm🙁

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Giữ sức khỏe thật tốt cô Kira nhé! ^^ Mọi chuyện sẽ sớm được kiểm soát thôi này, tôi tin là vậy đới! Rồi trời sẽ lại xanh và cô Kira của chúng ta sẽ lại vui vẻ! Luôn có tôi ở đây hướng về cô Kira đó nha ~ hihi :">

      Xóa
    2. Ôm cô Sonata thật chặt nè. Tôi dạo này stress vì công việc nên nhạy cảm dễ khóc, blog toàn viết những đau thương thôi.Lúc đọc mấy dòng chữ cô viết, tôi cũng hơi mếu khóc 1 chút. Cám ơn cô thật nhiều❤***, tôi lại rớm nước mắt nữa rồi.

      Xóa
    3. Ôm cô Kira của chúng ta một miếng để cô ấy trở thành 1 chiến binh dũng cảm nào ~ :-*

      Xóa