22/5/21

Tình yêu là...

 


Năm 2016: Không biết là gì nhưng biết mình hạnh phúc vô cùng khi lần đầu có một người lạ mặt làm mứt dừa cho ăn.

 

Năm 2017: Vẫn không biết là gì, chỉ cảm thấy sao lại đau lòng đến thế.

 

Năm 2018: Là biết vô vọng nhưng vẫn chờ đợi.

 

Năm 2019: Là lao về phía cậu ấy với tốc độ của một chiếc Lamborghini, và cậu ấy ôm chầm lấy tôi xoay tám tỉ vòng để cho cả thế giới này phải đảo điên vì hạnh phúc.

 

Năm 2020: Là buổi sáng cuối cùng của kỳ nghỉ, cậu ấy cặm cụi lôi một đống dao ra mài để tôi không còn gân cổ dùng dao cùn mỗi lần nấu ăn, còn tôi vừa làm bánh bột chiên cho cậu ấy vừa khóc.

 

Năm 2021: Là nửa đêm đang ngủ liền nhận ra bàn tay to lớn thô ráp ấy ủ lên bụng tôi vừa như in. Bụng mềm được ủ ấm liền không bị lạnh nữa. 

 

Tình yêu chính là trải qua bao nhiêu chia ly và mất mát, cuối cùng tôi cũng tìm được một bàn tay vừa khít với chiếc bụng mềm của mình, để bụng ấm, để ngủ ngon, để bình an và hạnh phúc.












Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét