Biển 38 độ
Tôi
muốn ra biển một lần.
Tôi muốn mặc một chiếc váy voan ngắn mềm mại, màu đỏ cam, đội mũ amish màu nâu
kem. Tôi sẽ đi dạo trên bờ biển ngập gió. Rồi sẽ gặp một người quen, với thật
nhiều thương nhớ, tôi sẽ lao đến ôm người đó thật chặt. Tôi sẽ cười. Và người
đó sẽ ngỡ ngàng hạnh phúc. Tất cả, đều là những ham muốn bất chợt, xa xăm.
Tôi muốn ra biển một lần. Vào mùa đông.
Juan nói với tôi, biển mùa đông không đẹp, nhưng được cái lạnh. Hẳn
lúc đó biển sẽ có màu xanh khói, hoặc xám xám, đại loại như vậy. Lúc đó có lẽ
nên khoác áo len form dài màu kem nhạt và quàng khăn ống xanh rêu. Rồi tôi sẽ
tìm một nơi vắng vẻ, leo lên mỏm đá nào đó cao cao, và nheo mắt nhìn về phía biển.
Vẫn lạnh và buồn tẻ như nó luôn vậy vào mùa đông.
Biển 38 độ.
Đó là biển nằm giữa lòng tôi, khi tôi đang nằm giữa lòng Sài Gòn oi bức. Thấy
trên fb Nai bảo "Mặt trời trượt chân, nắng té xuống miền Nam, 38 độ".
Ừ..... bây giờ thì chỉ muốn mặc bộ bikini bé tí teo, rồi nằm dài trên bãi
cỏ, nghe gió xô bóng cây xào xạc, còn vòi phun mưa cứ thế tỏa xuống khắp người.
Tôi sẽ nốc cạn 3 lon beer lạnh và nằm cho đến khi người mềm nhũn ra, đầu óc đầy
ắp những suy nghĩ hài hước quái quỷ.
Tôi muốn ra biển một lần. Không phải vì chưa bao giờ ra biển. Chỉ là một sự ham
muốn không sao ngừng lại được.