30/7/11

Bánh mì thịt nguội và Bão




Tôi bắt đầu ngày thứ bảy bằng một cái bánh mì thịt nguội.

Trong lúc ngồi gặm bánh mì, tôi chợt nhận ra một buổi sáng yên ả cũng có thể là thế này đây. Là sau một đêm với những giấc mơ toàn đánh đấm máu me, sáng ra tắm một phát rồi ra phố mua cho mình một cái bánh mì thịt nguội. Không có nem chua và bỏ nhiều sốt bơ.

Cũng khá lâu rồi tôi không ăn bánh mì buổi sáng. Tự dưng hôm nay vừa bước chân xuống giường, trong đầu tôi chỉ có một ý nghĩ: "À há, lát đi mua bánh mì ăn!". Thú thật, bánh mì thịt nguội ở khu tôi ở cũng chả phải đặc sản gì, nhưng nếu buộc lòng phải đem so sánh với vài món gọi là đồ ăn sáng khác thì đây quả là lựa chọn không đến nỗi tồi. Ít nhất là vào những khi ta đói, và bỗng dưng muốn ăn....!

Giá vàng và lạm phát đã khiến bánh mì thịt nguội của tôi hôm nay tăng lên vài nghìn, chất lượng thì hơi giảm xuống một hoặc hai level. Cũng chả sao. Có bánh mì mà ăn vốn đã là sướng lắm rồi.

À, đang có bão! Cơn bão gì đó gọi là Nock-ten. Nghe cứ như Nocturne ấy. Bão thì chẳng hay ho gì, nhưng nếu thời tiết cứ thế này thì thích quá. Gió thổi ù ù làm cho Sài Gòn hạ xuống vài độ, đi học có thể tự tin thả tóc mà không sợ nóng, còn ở nhà có thể thoải mái quấn chăn mà không sợ bị gọi là hâm. Và một buổi sáng mát mẻ gặm bánh mì thì luôn sướng hơn ăn trong cảnh nóng hầm hập thường nhật.

Bánh mì thật ra không phải thứ hấp dẫn. Bão thì lại càng không. Nhưng nếu xếp chung hai thứ không hay ho ấy vào cùng một ngày thì có lẽ nó mang lại niềm vui nho nhỏ cho một vài người. Dẫu những lý do để mà vui hoàn toàn khác nhau.


- Sài Gòn. Ngày có bão -