26/7/11







Khi nhìn tấm hình này, tôi đã cảm giác rằng...


nỗi nhớ đến nghẹt thở dường như vỡ òa.


Tự mình lẩm nhẩm,


Dẫu là theo cách này hay cách khác...


thì mọi thứ đến thế này là hết.








Có phải chỉ cần anh tiến nhanh hơn và tôi bước chậm lại

là có thể gặp nhau ở cuối con đường?









Ừm... lẽ ra đã phải là một con đường khác,

và vào một ngày rất khác. Tôi nghĩ vậy! :-)









Ngày thế này,


chỉ muốn ăn một quả nho đen.