22/7/11

Chuyện yêu ghét




Em hậm hực hỏi tôi: "Sao cứ thích làm người khác ghét thế? Vậy mới hả dạ à?"
Tôi cười xòa: "Người khác là ai? Là em à? Thế em cứ ghét tôi đi. Ưu tiên cho em đấy!"
Lại cười. Tôi và em cùng cười. Ở đầu dây bên kia, có lẽ em đã quên mất là cần phải "ghét cho tôi biết mặt". :-)


Em thường hay làm mặt giận với tôi. Rất đỏng đảnh. Tôi biết, vì em là một cô nhóc mạnh mẽ, và vì em cô độc quá. 
 
Tôi thường tỏ ý không quan tâm tới em. Nhiều khi em cứ thao thao chuyện này chuyện nọ, tôi lại chỉ ừ hữ những câu vô thưởng vô phạt. Em hờn dỗi, nhưng một lát sẽ quên ngay. Hình như em hiểu thế giới của tôi cũng cô độc lắm. Có lẽ.


Một lần, em bảo thế này, rằng em chả quan tâm đến cái sự thờ ơ của tôi, cũng chẳng thèm để ý đến cái giọng cộc lốc của tôi, em chỉ nghĩ rằng tôi khờ lắm, vì khiến em ghét tôi là một trò vô ích, và em lo sẽ có những người không hiểu tôi được như em ( ^^' ). Không biết nên buồn hay nên vui vì những lời "bà cụ non" ấy. Nhưng hình như nó xoáy nhẹ vào đâu đó gần tim tôi, một cảm giác không phải là đau, rất khó tả.


Em ạ, đừng quá nghĩ cho tôi như thế :-) Tôi có thể làm một người không ưa tôi, khiến thêm vài người ghét tôi, nhưng không thể biến hơn 7 tỉ người thành kẻ thù được đâu :-) Có một vài người, tôi quý mến họ lắm. Như em ấy. Nhưng tôi lại thấy ngột ngạt và mụ mẫm quá khi niềm vui như cái bóng khổng lồ trùm lên. Lúc đó tôi lại ước giá họ ở xa xa tôi một chút. Đủ để tôi yên tâm trong thế giới của mình mà quan sát được họ. Tôi biết, tôi biết, em lại định nói tôi sao mà khờ khạo quá đi. Nhưng tôi chỉ có thể sống khi tôi là chính tôi. Không phải sao?


Nói em nghe điều này, lắm lúc tôi phát giận, và tôi bảo đi tức là phải biến đi. Nhưng tôi vẫn chạy theo sau em, lo em khóc. Tôi mừng vì em là cô bé thông minh, quẹt đi những ấm ức rồi em cũng quẹt đi luôn cả những hờn ghét tôi. Thế đấy em à, ghét một người dễ lắm, và nhanh lắm. Yêu một người khó hơn nhiều, vì yêu được những điều đáng ghét nhất ở người đó mới thật sự là yêu... :-)


Mà, em biết chưa nhỉ, tôi cũng yêu quý nhiều người lắm, không chỉ một mình em đâu. Đừng giận tôi vì điều đó nhé! :))