13/7/14

...







Hồi xưa, có lần vòi vĩnh đòi Sói khi nào về nước thì phải mang một ít tuyết ở bên đấy về để xem thử. Cậu ta nghe thế thì cứ ấm a ậm ừ bảo "chắc không được đâu". Sau tôi cứ nằng nặc đòi thế là cậu ta cũng gật. 
Mùa hè đó Sói về, đưa cho tôi một chai thủy tinh bé tí đặt trong lòng bàn tay, gãi gãi đầu nói: "Tuyết của bé đấy!". Tôi cầm chai lên, trân trân nhìn thứ chất lỏng trong suốt, mà chắc chắn 100% là không mùi không vị, giang hồ nó gọi là "nước" đó. Nhìn mấy giây liền, rồi sau đó tôi với Sói ôm bụng cười ngặt nghẽo. 
Tự hỏi, tôi với cậu ta, chả biết đứa nào mới ngốc hơn đứa nào...