21/7/14

Không có gì hay ho





Người ta đang bàn tán về một vụ cháy ở chợ trung tâm thành phố. 
Lúc ấy tôi đang ngồi ở Lotteria trên tầng hai siêu thị.
Nghe đâu có ba gian kios của một chủ kinh doanh tạp hóa bị thiêu rụi lúc nửa đêm. Nguyên nhân không rõ. Chỉ biết khi người dân xung quanh phát hiện ra vào lúc hai giờ sáng thì mọi thứ đều đã thành tro. Cái gã đang ngồi cùng bàn với tôi nói linh tinh về tên tuổi gì đó của người chủ cửa hàng xấu số, hóa ra tôi cũng biết cửa hàng của họ, ngày xưa khi còn là con bé học cấp hai, đã có vài lần tôi ghé qua chỗ họ mua khi thì đôi xăng-đan, khi thì vài cái kẹp tóc bằng nhựa hoa hòe hoa sói. 
- Lão đó mập ù ấy mà, nhìn như đồ tể vậy! - Cái tên ngồi cùng bàn với tôi tiếp tục nói - Chắc cũng chả ra cái gì nên mới gặp xui xẻo.
Tôi liếc nhìn cái bản mặt xem chừng hả hê rất không đúng lúc đúng chỗ đang lắc lư trước mắt mình, cảm thấy không muốn phải tiếp tục nghe về chuyện này, liền nhếch miệng cười nhạt. Thật không may, kiểu cười của tôi rơi vào trong mắt tên này lại mang thông điệp cổ vũ hay sao đó, thế nên tên này liền cười híp mắt với tôi nói:
- Nghĩ cái mặt lão đó mà nhìn thấy đống rác cháy đen thui chắc mắc cười lắm! Sau vụ này mất ăn, coi chừng còn giảm được cân đó chứ, ha ha!
Lần này thì tôi không cười, chỉ nhàn nhạt hỏi:
- Có gì buồn cười vậy?
Tên ngồi cùng bàn không ngờ vẫn tiếp tục cười khan thêm hai, ba tiếng mới ngừng, vui vẻ trả lời:
- Thì muốn nói mấy câu giải trí, cho em vui ấy mà.
Lần này tôi càng không muốn cười, mà cũng chẳng nói gì thêm, chỉ thong thả uống hết chỗ cacao nóng trong cốc. Sau đó tôi lau miệng bằng khăn giấy, cẩn thận thả chỗ khăn giấy đã vo tròn vào thùng rác nhỏ tí dưới gầm bàn, rồi tôi rời bàn bỏ đi, cảm thấy tốt nhất là không nên quay lại nhìn và cũng không nên lãng phí thêm một lời nào với thứ rác rưởi đang ngồi ở cái bàn đó.
Khi ra khỏi cổng siêu thị, chẳng hiểu thế nào trong đầu tôi còn thoáng hiện lên bản mặt trơn bóng của cái tên chết tiệt ấy. Thế là tôi đột nhiên lợm giọng. Thật không nghi ngờ gì nữa, điều khiến tôi buồn nôn không phải là chỗ cacao ngọt đến khé cổ của siêu thị mà chính là cái vẻ điển trai trên bộ mặt trơn bóng kia.
Quả là một cuộc hẹn tởm lợm làm nát bét cả buổi sáng. Tuyệt nhiên không có gì hay ho.