9/7/14

Khoai Tây



(trích đoạn Khoai Tây Chi Mộ - version ngôn tình
Thể loại: ngược tâm, ngược thân, nam chính thâm tình, nữ phụ chả liên quan =)) 


Khoai Tây vốn dĩ là một mỹ nam tử, mày kiếm mắt sáng, ngọc thụ lâm phong, nụ cười lấp lóa như vạn dặm hoa đào trong nắng xuân. 
Mà nay, cậu ta đứng đó, đôi mắt u uẩn sâu không đáy nhìn đăm đăm vào màn mưa mù mịt. Vẫn dáng vẻ anh tuấn tiêu sái, vẫn tà áo ca-rô với vài mụn vá phiêu dật, nhưng bóng dáng cậu ta dường như đã thấm đẫm một nỗi cô đơn vô hạn. 
Rồi một mai, khi nữ tử vô danh đứng phía sau cậu ta tiến lại gần, nội tâm dằng xé khiến nàng mặt ủ mày chau, hai hàng lệ châu lấp lánh rơi xuống gương mặt nàng tựa lê hoa yên vũ, nàng khẽ khàng nói với Khoai Tây: "Khoai Tây a~~... hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, cậu đừng đứng đó ngốc nghếch vô vọng nữa!", thì Khoai Tây sẽ chậm rãi quay lại; cậu cúi xuống nhìn nàng, đôi hàng mi rung rung che đi niềm thương cảm dâng lên nơi khóe mắt, đoạn cậu thở dài nói: "Thôi, Sonata, chị đừng có bệnh hoạn như vậy nữa..."


(Sau hậu trường, Sonata quăng khăn giấy lau nước mũi, cười xoắn ruột. Khoai Tây lẳng lặng vào trong bếp rút dao... Số phận Sonata ra sao, đợi hồi sau sẽ rõ =]] )