2/11/18

5 for today



1. Hôm nay đang ngồi thì mẹ tôi bảo: "Hà này, mày coi làm gì thì làm, bạn mày đã lấy chồng tới lần thứ hai rồi đấy!" 
Ơ, làm gì là làm gì? Mẹ muốn con phải làm gì? Đi cướp chồng của bạn chắc?? (⊙‿⊙✿)

2. Vẫn là mẹ. 
Nghe mẹ đồn tên Murphy hàng xóm mới đi hỏi vợ. Tôi cười hê hê nói dạng người suốt ngày cắm đầu bấm điện thoại như thế sao không hỏi vợ online luôn cho rồi mẹ nhỉ. Thế là quả báo nhãn tiền. Tối đó nằm mơ cả xóm nô nức đi dự đám cưới Murphy, trừ mỗi mình ra. Tên Murphy nham hiểm trút cho tôi một rổ điện thoại to và bảo khi nào sửa xong chỗ điện thoại này mới được đi dự đám cưới. Sau đó Murphy bỏ đi, tiếng cười ha ha man rợ hòa tan vào đêm lạnh... 
Tấm ngồi bên rổ điện thoại khóc hu hu nhưng không Bụt nào hiện ra cứu nàng cả... Đáng đời Tấm cái tội mỉa mai người khác... ( ´・‿・` )

3. Cặp đôi trong phim The Smile Has Left Your Eyes dễ thương quá chừng, tiếc là yên ả được đúng một tập T^T Tôi thường khá quan tâm đến những bộ phim gợi ra trăn trở về ranh giới giữa người tốt và người xấu. Và tôi không thích cách những người nghĩ bản thân mình là tốt đi phán xét, bài xích những người mà họ nghĩ là xấu. Tốt hay xấu gì cũng chỉ mang tính tương đối thôi mà. 
(Tuy nhiên cứ đẹp trai cute như nam chính thì auto tốt cũng không sao, châm chước cho qua được hết =]])

4. Hôm nọ người bạn cũ hỏi tôi thường cảm thấy thế nào mỗi khi nghĩ về những điều sai trái mình từng làm trong quá khứ. Nàng hỏi tôi có buồn nhiều lắm không, tôi có sợ phải nhắc đến không. Có lẽ là tôi buồn, tôi nghĩ vậy. Nhưng tôi không sợ cũng không ngại phải nhắc đến. Tôi đã không tốt, tôi xấu xa, tôi ác với người khác, và tôi cũng có những lúc dối trá. Tôi nóng nảy đến vô phương cứu chữa. Nhưng vì trải qua những điều đó mà tôi có thể dần dần bình tâm. Tôi thích nghĩ về mình như một chiếc chén sứ đầy vết rạn nứt hơn.

5. Phòng tôi mùa này đầy nắng...