23/2/20

5 for today



1. Ông bác trung niên ở đầu ngõ vừa chết, nghe đâu bị nhồi máu cơ tim.  
Sáng nay tôi tỉnh giấc trong tiếng nhị i ỉ nỉ non, xen loáng thoáng tiếng chim lích rích ngoài vườn. Trời xanh trong, nắng rực rỡ. Sau khi tiếng nhị dứt, đám tang chìm vào tĩnh lặng. 
Tôi vừa ăn bánh cuốn vừa ngẫm nghĩ về đám tang của chính mình. Tôi muốn được thiêu, để tro vào một bình gốm mộc mạc rồi đặt ngay trên chiếc bàn học trong căn phòng thời thơ ấu của mình. Bánh cuốn hồi này những 25k một hộp. Mọi thứ đắt đỏ thế này, có lẽ tôi phải để dành một khoản kha khá để trang hoàng đám tang mình bằng nhiều hoa huệ trắng muốt. Không, tôi không thích phường bát âm, tiền phúng viếng và đám sư sãi tụng niệm linh tinh. Chỉ nên có vài tiếng trống thôi.  
Tôi vừa ăn miếng chả thơm lừng trong hộp bánh cuốn vừa ngẫm nghĩ... nhưng rốt cuộc ai sẽ làm đám tang cho tôi?

2. Hôm nay mẹ nấu cơm gạo lứt mà thiếu niên cho. Cơm hơi bị nhão. Tôi cũng không thích lắm cá lóc kho tộ. Tôi thường không ưa món kho.

3. Cây hoa nhài của mẹ đã lên cao một tẹo, thi thoảng lại nảy ra vài bông xinh xinh. Chị mẹ hay hái cho tôi khoảng hai bông vào mỗi buổi sáng. Một tôi để lên chiếc nắp giấy (tôi tự chế) đậy cốc nước, mỗi lần uống một miếng nước lọc, hương hoa nhài thanh thanh tỏa khắp mũi. Một tôi đặt ở đầu giường, trưa nào gió từ cửa sổ khe khẽ thổi vào cũng đưa hương lan trên gối, giấc trưa vì thế mà dịu dàng hơn bao nhiêu.

4. Trời đang nóng lên. Ban trưa tôi tranh thủ cắt ngắn tay áo một chiếc váy chấm bi để trong tủ đã lâu. Tay áo cộc lên rồi, mặc mát ra trò. Mặc chiếc váy mát mẻ đầu tiên của mùa nắng lúc nào cũng mang lại cho tôi cảm giác hân hoan diệu kỳ.

5. Bây giờ là 8 giờ 10 phút. Vừa nghe đám tang ông bác đầu ngõ mở bài Niệm khúc cuối (không lời, saxophone). Jesus. Phải vậy chứ.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét