10/6/20

5 for today



1. Sao chốn này cô đơn thế nhỉ?
 
2. Tối nay hơi buồn. 
Đôi khi sẽ như thế này. Muộn phiền mắc kẹt trong người như cánh diều mắc trên ngọn thông. Dặt dẹo thế nhưng không sao bứt ra được, lại càng không thể diễn đạt bằng lời. Thế là tôi ngồi ẹo người trên chiếc ghế gỗ và bóc mẩu da khô cong ở gót chân. Nhân tiện nói đến chân, chỗ đầu gối đã đỡ đau tức, nhưng hôm nay vẫn chưa thể tập nặng lại. Không biết bao giờ mới tự tin mặc chiếc váy chiết eo ọt thon thả đây. Chậc.
 
3. Tôi thường dành thời gian và sự kiên nhẫn để ngắm nhìn những bức ảnh phim của Thái. Tôi không đủ sành sỏi nhiếp ảnh để đánh giá kỹ thuật và sự chuyên nghiệp gì đó. Thứ tôi muốn được chìm vào chính là sự ngây ngô và rối bời của tuổi mười chín đôi mươi nơi những bức ảnh ấy. Ở tuổi của Thái, ngay cả nỗi tuyệt vọng cuối mỗi buổi chiều cũng không hề nhuốm màu đen. Nó mang màu tối thẫm của vòm cây trong con ngõ hẹp. Không thể tìm thấy sự tuyệt vọng hay nỗi buồn đẹp đến thế ở bất kỳ đâu, ngoại trừ ở tuổi trẻ.
 
4. Khi mùa mưa đến gần hơn, tôi sẽ đọc lại cuốn N.P.
 
5. Tôi chợt nghĩ, vào buổi tối mùa hè, chúng mình có thể cùng ăn bánh gạo giòn rôm rốp và xem phim hoạt hình Kiki's Delivery Service. Ngoài vườn có tiếng dế kêu ri ri nhưng thiếu niên nhà mình sẽ chẳng để ý gì cả, tay vẫn cầm miếng bánh gạo đang ăn dở và cười tít mắt vào khi nhìn thấy cậu mèo Jiji ngố.  
Đó sẽ là một tối mùa hè yên tĩnh, và thật đẹp.




3 nhận xét:

  1. Nặc danh21:45 11/6/20

    balah boloh

    Trả lờiXóa
  2. "Cô Vy" đây rồi, đừng "cô đơn" nữa nhé😉. Ở trong vườn cô có ếch không nhỉ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Huhu cô Dzy đi đâu giờ mới ghé chơi đới :"(( ở đây bùn mún chết lun :"((
      trong vườn thường ko đủ ẩm ướt để có ếch, mà hay có cóc nè hehe

      Xóa