9/2/13

Ghi chép (tt)



1. Trời mưa. Và hiện tại khốc liệt.
Ngay trước 3 giờ chiều, trời đổ mưa. Vào ngày 28 Tết, trời mưa một trận to như những cơn mưa tháng 7, điều này không dễ để chấp nhận. Ít nhất thì không dễ dàng như khi gọi pizza cá hồi rồi nhận được một cái pizza hải sản hầm bà lằng, và sau đó tự nhủ: "Ừ thôi vậy, đằng nào cũng là pizza!". 
Thức dậy sau hai tiếng ngủ li bì, điều đầu tiên tôi làm đó là nhìn trân trân qua ô cửa sổ ướt đẫm nước mưa. Sau đó tôi bay ra khỏi giường, chọn đại khái một bộ quần áo rồi lao vào nhà tắm. Tôi không mở nước nóng, cứ thế mở vòi nước lạnh xối vào người. Ngay khi dòng nước lạnh buốt như hàng loạt mũi kim châm vào da thịt, tôi cảm thấy nghèn nghẹn. 
Những năm tháng lê la nghịch bên những vũng nước lầy lội sau cơn mưa. Đàn mối bay rào rào quanh bóng điện. Cỏ gà và hoa dâm bụt. Lưng áo đẫm nước mưa của Ph. và mái tóc ướt sũng nhưng vẫn loăn xoăn của Sói. Cây phượng khổng lồ rực rỡ đứng chênh vênh trong làn mưa bụi đầu hè. Lần đầu tiên dầm mưa cùng con bạn năm cấp I. Những buổi chiều đạp xe đến lớp học thêm, mưa trắng xóa. Con đường về nhà lúc 10 giờ  khuya lấp lánh nước, buồn bã và cô đơn. Bánh bao nhân thịt nóng hổi. Quyển sổ bìa da cũ kỹ trong ngăn bàn. Đôi giày Oxford sọc ca-rô đã mủn ra vì lội mưa bị vứt chỏng chơ trên giá đầy bụi bặm. Bìm bịp kêu buồn hiu trên ngọn cây mận góc vườn ngày xưa. Hoa hồng và hoa ti-gôn của mẹ. Bức thư đầy hoài niệm của Aryn. Áo mưa màu tím, áo mưa màu xanh, đôi dép tông bằng xốp lội mưa kêu bóp bép. 
Tôi đã đứng rất lâu dưới vòi hoa sen, mếu máo khóc, vừa tủi thân vừa ngu ngốc, cảm thấy bản thân từ khi nào đã trơ lì và trơn láng như mặt đường nhựa, cứ mưa đến là mọi thứ truội đi hết, sạch sẽ đến mức khốn khổ. Thỉnh thoảng, tôi đã tự cảnh cáo lòng mình là thỉnh thoảng thôi, tôi thực sự muốn òa khóc khi nghĩ rằng chỉ còn mình tôi lầm lũi trong cái hiện tại khốc liệt này.


2. Ký ức về cuộc trò chuyện với G.lia
- Đừng theo chị, chị thấy xấu hổ với đám bạn gái xinh xắn của em lắm.- Em tự hào là được rồi. Chị xấu thì em thích chị gấp 100 lần để chị khỏi phải xấu hổ. Được chưa?- Hờ... thế nói nghe xem, G.lia làm được gì cho chị nếu chị thuộc về cậu ta, hở? Chị thực dụng mà, nên chỉ quan tâm đến công năng của G.lia thôi.- Sẽ bảo vệ chị. Khỏi sự cô đơn lì lợm trong người chị.- ...- Vậy đủ chưa?- Ngớ ngẩn quá! Chị không muốn đóng phim buồn với em đâu. Cái gì mà cô đơn chứ!- Không muốn đóng phim hả? Vậy sao chị nói dối ngọt thế?- Điên.- Ừ. Thì điên. Điên điên điên. Nên không được cấm người điên làm gì họ thích. Em điên nên chị phải thương em. Ha ha...