13/2/13

Ru mình




Thơ Nguyễn Thiên Ngân



  
Rồi chuyện buồn cũng rủ nhau mà đến

Như lau mềm không cưỡng được gió hoang

Em ngồi hát giữa miền hoang vu ấy

Nghe xung quanh dậy một cuộc điêu tàn





Rồi chuyện buồn cũng rủ nhau mà đến

Như cát dài mòn hao bởi sóng kia

Ta so lại phím tơ chùng ảo ảnh

Môi bâng quơ hát mấy điệu chia lìa





Rồi chuyện buồn sẽ rủ nhau mà đi

Đồi lại xanh như chẳng nhớ điều gì

Dây đàn đứt có người về nối lại

Những chuyện cũ đâu thể nào buồn mãi

Rồi chuyện buồn sẽ rủ nhau mà đi...