20/12/15

5 for today



1. Sao tôi ghét nghe người ta nói "con gái là tình nhân kiếp trước của bố, con trai là người yêu kiếp trước của mẹ" quá vậy. Nghe như ba cái loại truyện ngôn tình incest, thiệt kinh dị cho trí tưởng tượng của mấy người quá đi...

2. Bây giờ mới biết thằng em tôi luôn tự làm thiệp tặng cho bạn gái nó. Còn tôi, từ hồi cấp III đến giờ cũng qua mấy đời bạn trai mà chưa ai tự làm cái gì tặng tôi hết. Chả trách được có lần G.lia bĩu môi chê: "Chị bé lạ đời thật, chơi thì chọn bạn tốt nhưng yêu đương toàn những thằng chả ra sao!". Chậc... ಠ_ಠ

3. Nhà tôi hiện đang nuôi hai con chó là Bò Sữa và Lily. Vốn trước kia có Mino, nhưng mẹ đã đem tặng Mino cho một cô bạn mất rồi. Ngoài ra còn có hai con mèo là Đuôi Dài và Trưởng Lão. 
Bò Sữa rất ghét Lily, hai đứa bọn chúng chả bao giờ thèm nhìn mặt nhau, bởi nhìn là thế nào cũng ngứa mắt rồi lao vào ẩu đả. Đuôi Dài đối với Trưởng Lão cũng vậy, gần đây nó hay đánh Trưởng Lão như một thú vui lúc nông nhàn. Trưởng Lão chỉ là một con mèo con bé bằng nửa Đuôi Dài, nhưng hôm đầu tiên về nhà nó đã hung hăng dọa nạt con mèo lớn kiêu ngạo kia, nên bây giờ mới ăn hành như vậy. Đuôi Dài vốn trầm tĩnh, nhưng nó giỏi và thông minh, là một con mèo rất có phong thái và cốt cách, nên tôi cũng chả hiểu con Trưởng Lão kia nghĩ gì mà lại khờ dại tỏ thái độ không tốt với nó như thế. 
Nói chung, thế giới của bọn mèo và chó trong mắt tôi vừa nhộn nhạo vừa bí ẩn, nên những khi rảnh rỗi tôi có thể ngồi bất động hàng giờ liền để ngắm chúng. Tôi nhận ra làm chó hay làm mèo cũng phức tạp không kém gì làm người. Con người không ai là một ốc đảo biệt lập cả, và chó hay mèo cũng vậy.

4. Ngồi buồn dọn ổ D trong máy, tôi phát hiện ra một tệp lẫn trong đống linh tinh có chứa rất nhiều file word ghi chép lại những giấc mơ từ nhiều năm nay của tôi. Muốn đọc lại, nhưng hồi hộp quá, đến giờ vẫn chưa dám mở cái nào lên xem, xong tự dưng trong đầu bỗng nảy ra một viễn cảnh tương lai thế này: 
Một người gọi là chồng tôi, vào một hôm vô sự nhàn rỗi liền mở laptop của tôi và phát hiện hàng loạt những file word ghi lại những câu chuyện ngoại tình của vợ mình. Sau khi đọc xong, anh ta liền đem laptop đặt trước mặt tôi và bảo:
- Em này, biên tập lại những cái này rồi gửi đi, có khi sẽ được xuất bản thành sách, bọn mình sẽ kiếm được bộn tiền, chia đôi nhé!
Tôi lạnh mặt:
- Không được. 7:3, chuyện của em cơ mà. 
- Vậy thì 6:4 đi!
- Anh nhập nhằng thật, 6:4 thì 6:4.
Chồng tôi ngẫm nghĩ một lúc lại đề nghị:
- Em có định ngoại tình thêm một cuốn sách nữa không?
- Anh...?!

5. Khi đã quá quen với việc nói dối, bạn rồi sẽ hiểu cảm giác đó như thế nào, cái cảm giác khi bạn biết người ta đang nói dối bạn, không phải tức giận cũng không phải thất vọng, đó là tâm trạng bình lặng và cảm giác muốn tha thứ. Tin tôi đi, đến một lúc nào đó, bạn sẽ thật sự hiểu thế nào là "mọi chuyện đều có lý do của nó", lúc ấy bạn chỉ muốn tha thứ cho người đang nói dối bạn, trước tiên là vì sự an ổn trong tâm hồn của chính mình, sau nữa là do trong lòng thấy không nỡ vạch trần lời nói dối kia, bởi chính bạn - một người đã quen với việc nói dối, hiểu rõ nói dối là công việc buồn bã và cô độc đến nhường nào. Chuyện dối trá cũng là một câu chuyện (không quá khó chịu), nếu như bạn có thể nghe và khoan dung nó. Ít ra thì bản thân tôi nghĩ vậy. 
(Thành ra mấy người nói dối tôi không phải lo, tôi bỏ qua cho đấy =]] )