29/12/15

5 for today


1. Hay lắm, gần tới ngày dự tiệc cưới thì mặt lại loe ngoe lên mụn, đã thế cô gái của chúng ta còn rất ngu khoản trang điểm nữa chứ  =.=  
"Cô gái chăm chỉ dưỡng da sai thời điểm và cái kết đắng" - Mương14 giật tít.

2. Sài Gòn rất dễ thương, vì Sài Gòn có đồ ăn ngon (ngon nhất là có bạn dẫn đi ăn và quẹt thẻ thanh toán cho mình ~[‾▿‾~ ] ), lại còn có đầy sách hay của Murakami, ngoài ra còn có: 
- Thanh niên đẹp trai với sống mũi kiểu Dương Dương ở bên shop 3Boutique đã mua luôn chiếc áo sơ-mi mà tôi vu vơ khen đẹp. 
- Ngồi ở một quán có tiramisu trà xanh và sữa trà xanh rất dịu mát, không có tí ngọt hóa học nào, khiến một đứa không hảo bánh trái như tôi cũng muốn tán thưởng. 
- Một con bé tầm bốn tuổi bị lạc mẹ ở Aeon Mall đã tủi thân khóc òa khi được tôi giúp đỡ. Thật ra tôi vốn chả ưa loại chuyện tỏ vẻ tốt bụng ở chốn đông người, nhưng khi thấy ba con bé teen đi ngang qua cười cợt không thèm giúp, tôi bỗng nổi cơn tử tế mà không màng hậu quả. Tất nhiên, hậu quả là tôi được mẹ con bé bốn tuổi vừa cảm ơn vừa ghim theo ánh mắt cảnh giác hết sức nhã nhặn, nếu tôi mà ăn mặc nhếch nhác thì có khi bị coi là bọn buôn người đang dụ dỗ trẻ con luôn rồi. Biết mà. 
- Nàng Bệnh vẫn điên dở như ngày nào khi nó bắt đầu cái trò nói tiếng Anh kiểu người Thái làm tôi cười đến không thở được. 
- Hồn nhiên chỉ cho bạn Puck một con ruồi giấm đang ngâm mình trong cốc bia của tôi. Ngay lúc cậu ấy tỏ ra không hài lòng thay tôi thì tôi hề hề bảo: "Thôi, im lặng mà uống, không lại 7 năm tù bây giờ". Puck nghe xong liền cười đến sặc cả đồ ăn. Cuối cùng chúng tôi uống bia trong vui vẻ và về nhà trong an toàn, không đứa nào bị bỏ tù cả. Đôi khi cứ đơn giản mà sống vẫn hơn chứ nhờ! :))

3. Mua cuốn Đong tấm lòng của Nguyễn Ngọc Tư chủ yếu vì bìa quá đẹp, rất thanh lịch và tao nhã (đến mức không hợp tí nào với tên cuốn sách luôn :]] ), còn thì chưa có lúc nào thật rỗi mà nghiền ngẫm. Hồi nọ mới đọc cuốn Đảo, không đặc biệt thích truyện nào trong cuốn này, nhưng ưa nhất vẫn là mẩu Biến mất ở Thư Viên, nghe hai từ Thư Viên thật nhã nhặn và êm tai. Nhìn chung văn phong đậm chất miền Tây của cô Tư khiến tôi rất khó tiếp nhận, vì không hợp, nhưng vẫn có những truyện cô Tư viết khiến tôi thích và cảm thấy thấm thía, chứng tỏ cô Tư cũng rất giỏi nha! :">

4. Thiền sư Osho nói: 
Hai từ cô đơn khiến bạn lập tức nghĩ rằng đó là một vết thương: nó cần phải được lấp đầy.
Trong khi đó sự cô đơn lại có ý nghĩa khác, đơn độc đồng nghĩa với trọn vẹn. Bạn vốn là người trọn vẹn, bạn không cần ai đó để giúp mình được trọn vẹn. 
Mặc dù lời ông này nói mang tính cổ súy tinh thần hơi cao, nhưng tôi đã định sẽ đọc thuộc câu này đặng đem đối phó với những kẻ Tết này giở trò thúc ép tôi lập gia đình. Thật không may, Sói vừa cười hô hố và bảo: "Trọn vẹn ở đây rất hợp với bé, trọn vẹn là tròn đầy, tròn vành vạnh như trăng rằm ấy, nên bé chỉ cần chìa mặt ra chứng minh sự trọn vẹn của bản thân là được, không cần đọc thuộc câu này làm gì." 
Bạn với chả bè, khốn kiếp không cơ chứ! -_-凸

5. Chắc đây là entry 5 for today cuối cùng của năm nay rồi nhỉ. Xem chừng tôi càng lúc càng ít nói, càng ngày càng cạn từ, loanh quanh chỉ có vài gạch đầu dòng than phiền cho những rắc rối ngập ngụa mỗi ngày. Thi thoảng có người còn hỏi sao chịu khó viết blog thế, thời nay có mấy ai dùng blog nữa đâu. Tôi chép miệng, viết blog có lợi đấy chứ, học được cách hành văn, cách suy nghĩ, cách nhìn trực diện vào những bất ổn của mình, thay vì tìm một người để kể lể thì tôi nói chuyện với những con chữ và tôi còn cảm thấy thoải mái hơn với cách này. Blog của tôi rất vắng, lâu lâu mới có người ghé qua, đây là điều khiến tôi dễ chịu nhất bởi chẳng ai buồn phán xét tôi cả (hoặc ít ra là họ không nói thẳng trước mặt tôi). Giữa thời buổi thiên hạ thi nhau chăn dắt cái tôi của họ hòng đi đoạt cúp Mồm To Miệng Rộng trên facebook, tôi nghĩ phải thật cảm tạ những con người hào phóng tặng cho nhau những khoảng lặng hiếm hoi thế này. Thôi tóm lại, năm sau tôi vẫn tiếp tục viết blog, tiếp tục chém gió nói phét ở đây, và cảm ơn những người vẫn lén lút ra vào chốn này để đọc mấy chuyện tào phào của tôi nhé! :))