14/12/16

5 for today


1. ♡。゚.( ̄ε ̄ʃƪ)Em Bịnh gửi lên núi cho người nông dân một tí văn minh thành thị nầy. Con quỷ đã viết một chùm chữ ngoài phong bì khiến ông nhân viên bưu chính nhìn tôi như nhìn loài voọc mũi hếch sắp tuyệt chủng ( ≖ _ ≖ ): 
"Lưu ý: cái này phải có điện mới sáng được nha Đốm. Cắm dây vô ổ điện, không phải cắm vô mũi mày nhé..." 
┬┴┬┴┤・ω・`) Ok, fine! Anh đây sống với nó mấy năm, mặt mũi sớm đã dày như tường Tử Cấm Thành rồi. Điên cấp này anh vẫn chịu đựng được. Hê hê.



2. Áp thấp nhiệt đới. Mưa từ sáng đến tối không lúc nào dứt khiến không khí ẩm thấp nghiêm trọng. Mỗi tối tôi lại phải dành ra mười lăm phút để cùng chị mẹ ngồi tập hít thở, nếu không ngực cứ nặng trĩu như đeo đá, không sao ngủ được. 
Tự dưng nhớ lại hồi ở Sài Gòn, đến giai đoạn làm đồ án tốt nghiệp, vừa áp lực đồ án lại vừa vướng mắc nhiều chuyện "không thể gọi là vui", tôi bị stress. Để quên đi thói quen hút thuốc quá nhiều, tôi hay gọi điện về nói chuyện vu vơ với chị mẹ. Có lần chị mẹ khuyên tôi thử ngồi nhắm mắt và suy nghĩ về những cái cây xanh mướt trong vườn, tôi cũng ngồi, đầu nóng bừng bừng cố tưởng tượng về cây cối, rồi tôi thấy mình đang hả hê treo cổ lũ người đáng ghét lên những cái cây xinh đẹp. Thiệt tình, không hiểu sao bản tính tôi lại hung hãn và dữ dội đến vậy. Khi tôi kể cho chị mẹ nghe chuyện này, chị mẹ liền hớn hở hỏi: "Thật á? Thế mày treo những ai? Có đứa nào mà mẹ cũng ghét không?". Nghe đến đây, tôi chợt hiểu tại sao tính tình tôi lại hung hãn và dữ dội rồi. Thật sự hiểu.

3. Mấy năm trước xem Hậu cung Chân Hoàn truyện, đến đoạn quận vương Doãn Lễ chết, tôi đau lòng quá tắt phim luôn, không dám xem. Bây giờ mở lên xem lại, trông hai anh chị sướt mướt chia tay, tôi bừng bừng khí thế gào lên: "Hay lắm hai em, mau mau trở về cắm sừng lão hoàng thượng xấu mù và tận diệt lũ phi tần mắt xanh nanh đỏ kia cho chị nào! ೕ(•̀ㅂ•́ )". Đúng là mỗi tuổi mỗi khác mà. ╮(╯◡╰)╭ 

4. Tình cờ thấy hình đám cưới của một cô bạn học thời cấp ba. Mẹ đi ngang, thò đầu xem cùng rồi chỉ tay vào hình và bình phẩm: "Mẹ của mấy đứa này cũng trẻ quá nhỉ!". Tôi thở hắt ra: "Không mẹ, đây là bạn học của con đó".

5. Tôi biết giai điệu mà tên sát thủ trong phim Tam Nhân Hành huýt sáo là chương allegro của tiểu dạ khúc số 13 - Mozart soạn, nhưng tôi lại hoàn toàn không biết có một loại ấu trùng ăn rễ cây sống trong đất và lột xác thành ve sầu. Đây có phải hiện tượng đầu óc thiếu khuyết và lệch lạc không nhỉ? Chẹp... giá đâu đó có đĩa bay đợi tôi... ʕ ͠° ʖ̫ °͠ ʔ