27/7/17

5 for today


1. Lâu lâu rồi mới có một tối rỗi rãi, vậy mà tìm mãi không có phim gì để xem, cũng không thấy ai online để nói chuyện, đành vào đây viết blog.

2. Khốn khổ vì mưa và lạnh. Mỗi lần như này lại nhớ về cái ngày mình bị nhiễm lạnh đến mức giờ đây không khỏi được nữa. Khốn khổ again...

3. Trước ngày hôm qua, tôi mất ngủ bốn đêm liền. Bốn đêm thức trắng. Tối qua, vừa nhìn thấy cơm tôi liền váng vất đầu óc, không ăn được miếng nào, đành cứ thế bò lên giường và nằm lịm đi chả biết trời trăng gì nữa. Tôi không hề đói. Tôi thấy hơi sợ điều này.

4. Nhân khi trò chuyện về một người bạn thân đã mất, mẹ tôi có nói mẹ rất đau lòng vì mong muốn trước khi chết của cô ấy là được đưa về quê an táng bên cạnh mộ bố mẹ, nhưng chồng cô ấy (thằng cha khốn kiếp) đã thiêu xác vợ rồi đem bỏ trên chùa ở một tỉnh lẻ heo hút. Mẹ bảo sau này mẹ chết, mẹ chỉ sợ cái cảnh nằm tại một nghĩa trang lạ hoắc quanh xứ này, chẳng quen biết ai, và con cái mỗi năm chỉ ra mộ nhìn mẹ đúng một lần. Mẹ hỏi tôi tính sao. Tôi đáp, con đem hũ tro của mẹ về nhà, đặt luôn ở phòng mẹ nhé, còn không con đem về để bên cạnh ông bà nhé, mẹ chịu không. Mẹ ngơ ra, thế mày không sợ người chết à. Tôi cười hề hề, mẹ trông con giống người biết sợ à. Mẹ tôi tủi tủi gật đầu: "Cũng chỉ có mày biết thương mẹ...". 
Ôi... 

5. Xin lỗi là hai tiếng cần phải thật cẩn trọng trước khi nói ra. Làm gì sai mà không xin lỗi thì rõ là thiếu giáo dục. Nhưng khi mà bạn đã hành xử cực kỳ khốn nạn với người ta, và tất cả những gì bạn phun ra được chỉ toàn là "xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi và xin lỗi", thì cũng đừng có tưởng như vậy có thể giảm nhẹ được sự chó chết của bạn. Bộ mặt đau khổ hối hận và thành khẩn xin lỗi của bạn chỉ làm được một chuyện duy nhất là dồn người ta vào chỗ căm phẫn vì không thể làm gì được bạn. Nếu bạn cứ nhơn nhơn, người ta còn có lý do vả cho bạn lật mặt ra. Nhưng bạn đã xin lỗi thì tôi còn làm gì được bạn đây?  
Khi bạn đã cư xử khốn nạn, thì bạn là thứ khốn nạn, tất cả những gì bạn làm đều khốn nạn, kể cả lời xin lỗi. Nếu có thể, làm ơn đừng phá hủy một con người lương thiện bằng cách đó: hành xử cực kỳ khốn nạn với họ rồi thật lòng nói xin lỗi.
Làm ơn, đừng gây ra lỗi gì đến mức không thể cứu vãn được. Chỉ cần thế thôi...