10/7/17

Lại kể vài chuyện không đầu không cuối



Chuyện con trâu, mặt trăng và thủy triều 
Người dân miền biển thường kể giấc mơ về hai con trâu từ dưới biển chạy lên và húc nhau dưới ánh trăng, sau đó chúng lại chạy xuống biển rồi biến mất giữa mặt nước đen thăm thẳm. Hai con trâu to khỏe lao lên từ biển và rút lui xuống biển giống như những đợt thủy triều đều đặn dâng lên rồi hạ xuống, những xung động khi chúng chọi nhau chính là những xung động âm thầm diễn ra ngay trong con sóng, giữa nước biển, bọt biển và bờ cát. 
"Vậy tại sao lại là hai con trâu chọi nhau mà không phải là con gì khác, như hươu hay tê giác chẳng hạn?" - Em tôi hỏi. 
"Bởi vì cặp sừng của trâu cong cong ghép lại vừa vặn thành hình trăng lưỡi liềm, mặt trăng thượng huyền và hạ huyền điều khiển sự lên xuống của thủy triều đấy." 
"Ồ..." - Em tôi gật gù - "Hóa ra chuyện chọi trâu ở những vùng ven biển có ý nghĩa như vậy. Mình chẳng bao giờ tưởng tượng được mấy con trâu đen trùi trũi lại có nhiều mối liên hệ với mặt trăng hay thủy triều đến thế. Thật vi diệu bạn trẻ nhỉ!"

Chuyện hoàng tử bé dọn rác ở Bắc Cực 
Đó là một anh chàng gốc Do Thái, bạn của Sói. 
Sói kể, cậu ta là một anh chàng hiền lành ít nói, song nổi tiếng thông minh trong đám bạn bè. Sau khi tốt nghiệp cử nhân tại viện đại học Princeton, cậu ta xin đi theo một nhóm nghiên cứu bảo vệ môi trường biển lên phía Bắc. Ở rịt tại Bắc Cực ba năm, cậu ta miệt mài đo đạc những khối băng, phân tích thành phần của những mẫu nước biển và... đi loanh quanh dọn rác. Greenland chất đầy rác thải, cậu ta trầm ngâm than thở với Sói như thế, rác cứ nương theo những dòng hải lưu trôi về phương Bắc mỗi lúc một nhiều khiến đám nghiên cứu lo lắng và bận rộn cả ngày. Đôi khi bọn họ những muốn gọi một cuộc điện thoại cho những người ở phía nam bán cầu để nói rằng: "Làm ơn, đừng thả rác về phía này nữa được không, bọn tôi sắp bị nhấn chìm rồi!" 
Thi thoảng tôi nghĩ về anh bạn của Sói. Cậu ta thật giống như hoàng tử bé ở Bắc Cực vậy, ngày ngày còng lưng lau dọn tinh cầu nhỏ bé lạnh lẽo của mình, sau đấy tỉ mỉ xem xét từng sự thay đổi tí tẹo của tinh cầu ấy với một lòng yêu thương tha thiết. Hoàng tử bé cô đơn trong những năm tháng của mình. Là vậy đấy, làm những việc mình muốn làm lúc nào cũng là cả một hành trình dài đầy gian khó, vừa hạnh phúc vừa cô đơn, bởi đôi khi, chẳng ai hiểu được những việc ta đang làm, dẫu cho những việc đó đối với ta có ý nghĩa lớn lao đến thế nào đi nữa. Ta chỉ đơn giản là cứ làm, thế thôi. 

Chuyện nhịp tim 
Tôi đã có dịp hồi tưởng lại những nhịp tim mình nghe được trong đời, nhân chuyện nàng Bệnh cập nhật tình hình em Bơ Mỡ. Hồi này em Bơ đã có hình hài rõ ràng, mẹ Bơ bảo đi siêu âm còn nghe được cả nhịp tim của em. Hẳn đó là âm thanh thong thả và bình yên nhất trần đời, vì Bơ ta đang thoải mái ngủ lăn lóc ở một nơi an toàn cơ mà. 
Tôi bắt đầu chú ý đến nhịp tim từ khi còn bé, lúc kê đầu lên lưng Nem ngủ suốt những trưa hè. Sau đấy là nhịp tim của Sói, khi cậu chàng lôi tôi chạy huỳnh huỵch khắp vườn và hai đứa trốn co cụm vào ngăn tủ để đợi Phong chạy đi tìm. Nhiều năm trước, tôi từng nghe được nhịp tim hỗn loạn của anh chàng điên đã lao đến ôm chầm lấy tôi ngay trên đường về nhà. Và trong mấy ngày mắt không nhìn thấy gì, nằm bẹp một chỗ, tôi còn đếm từng nhịp tim chậm chạp và ỉu xìu của chính mình.  
Muốn nghe được nhịp tim, người ta phải ở cạnh nhau trong một khoảng cách đủ gần. Đó là thứ âm thanh kỳ lạ mà ta phải dụng tâm mới nghe thấy. Chẳng biết từ trước đến nay đã có ai từng chú ý nghe nhịp tim của tôi hay chưa, tôi thực sự tò mò...