25/1/19

5 for today



1. Chuyện quan trọng nói đầu tiên kẻo lát quên: Tôi muốn ôm nàng Shhh một cái thiệt dịu dàng và trong sáng nha :")) 
Đính kèm "hôn" nữa nha *moah moah moah*
:"))

2. Hai hôm trước mất ngủ. Đến lúc thiu thiu được liền mơ thấy mình đi xăm hình mới. Bảo cô em thợ xăm là làm cho chị một hình ở khuỷu tay với một hình ở bả vai, xong yên tâm lăn ra ngủ mà quên mất dặn con bé kích thước hình. Lát sau dậy đã thấy xăm xong. Con bé xăm nguyên hình to tướng che kín hết cả vai lẫn nửa lưng, lại còn cười toe bảo: "Hình lần này hơi lớn. Chỗ quen biết em tính chị giá 30 trịu thôi nha!". Ô hu hu ~ em ơi em ơi ~ kíu toy ~~

3. Hôm kia cũng mất ngủ. Cũng đến lúc thiu thiu được thì mơ thấy mình khệ nệ kéo hai bao tiền đến ngân hàng gửi. Đâu như mấy chục tỉ ấy, do tôi dùng 7 tỉ đầu tư bất động sản thành công mà có (còn 7 tỉ kia ở đâu ra thì không biết, mơ mà, không chi tiết quá được =]] ). 
Nhân viên ngân hàng mời tôi vào phòng vip ngồi, mấy cái máy đếm tiền hoạt động hết công suất. Đang ung dung bỗng giám đốc ngân hàng chạy đến nghi chỗ tiền của tôi là tiền lừa đảo, cần phải giữ lại để cảnh sát điều tra. Đúng lúc ấy cả thành phố tự nhiên nháo nhào lên, hàng loạt người gào khóc chạy ngoài đường. Có một đám quái vật khổng lồ từ đâu xuất hiện và đang đuổi theo ăn thịt mọi người. Jesus. Bối cảnh chết chóc thoáng chốc bao trùm khắp nơi chả khác gì Attack on Titans. Hóa ra đám quái vậy ấy sinh sôi từ lòng tham to khủng khiếp của những kẻ muốn cướp hai bao tiền của tôi. Tôi sợ bọn quái vật nên chả thèm nghĩ gì đến tiền nữa, mải miết chạy xuyên qua những con dốc đứng và những cánh đồng cỏ dại bạt ngàn cao quá đầu người. 
Sau đấy tôi tỉnh dậy vì nghe thấy tiếng chim phát thanh thánh thót bên ngoài cửa sổ.

4. Hôm qua tất nhiên cũng mất ngủ. Lúc cầm điện thoại xem giờ đã thấy vừa đúng 0h00. Điện thoại trở thành thứ vô dụng. Tôi kéo rèm cửa sổ ngắm trăng trong và lạnh lúc ẩn lúc hiện trong bóng tối của cây sấu. Không có chuyện gì lãng mạn xảy ra cả, không có một gã nào, kể cả ăn trộm, cầm đàn đi qua cửa sổ phòng tôi. Hiển nhiên. Chỉ có bụng tôi sôi lên òng ọc vì cơn đói lúc đêm khuya. Trước đây tôi thường muốn châm một điếu thuốc những lúc ngồi một mình, nhưng nay thì sức khỏe không cho phép nữa. Thật hiếm khi tôi cảm nhận sự cô độc của mình rõ ràng đến thế, tôi thực sự hiểu Lý Bạch rồi. 
Sàng tiền minh nguyệt quang
Nghi thị địa thượng sương
Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố... nhân 
:"))

5. Hơn 8 giờ sáng. Tôi đang nghe Khánh Ly hát, vừa vặn đến bài Cát bụi, trong lúc hì hục tập sơn móng tay bằng lọ Rolling Rose.